Cập nhật lúc :
5:51 PM, 14/04/2010
(VOV) - Những bức ảnh về
hàng Dâm bụt này là “chứng nhân” còn sót lại duy nhất ở vùng quê tôi khi
ngày nay, hầu hết khuôn viên, vườn tược của mọi gia đình ở nông thôn
đều đã được kiên cố hóa bằng cổng kín, tường cao chẳng khác gì ở đô thị
Những hàng
rào Dâm bụt ngày càng ít đi. Dẫu biết cuộc sống là thế nhưng vẫn không
khỏi nuối tiếc một hình ảnh đã từng in sâu trong tâm khảm nhiều người về
cái “hàng rào” thủa xưa. Tuy nhiên, vấn đề ở đây không chỉ là sự nuối
tiếc, mà còn là môi trường sống, là hậu quả về biến đổi khí hậu. Khi
rừng đại ngàn bị chặt hạ, thậm chí những vụ chặt phá tận rừng sâu đều
được đưa ra ánh sáng nhằm bảo vệ lá phổi của tự nhiên. Trong khi đó, ở
vùng dân cư - nơi trực diện với cuộc sống con người thì hàng rào cây
xanh lại hiển nhiên bị phá bỏ mà chẳng ai quan tâm.
Vùng nông thôn ngày xưa dịu mát nhiều bóng cây là
thế, nay trở thành bình địa với mọi thứ bê tông! Tường bao khuôn viên
của mỗi gia đình thì chẳng là bao, nhưng hàng triệu ngôi nhà đã không
trồng cây xanh, ngược lại còn phá bỏ hàng rào cây xanh để thay bằng
tường xây là điều đáng phải suy nghĩ.
Ông cha ta chọn cây dâm bụt một loại cây như thể sinh
ra để con người trồng làm hàng rào. Đây là loài cây sống lâu niên chịu
được cả ẩm ướt và hạn hán có nhiều cành lá quanh năm tươi xanh. Đặc điểm
nổi bật của loại cây này rễ có nhiều nốt sần có khả năng cố định đạm
trong đất không làm ảnh hưởng đến các loại cây trồng khác trong vườn.
Mặt khác cành non và lá dâm bụt vừa làm thức ăn cho trâu bò và lợn đồng
thời là nguồn phân xanh rất tốt cho cây trồng.
Tuổi thơ ai đã đi qua ở vùng thôn quê mà chưa từng
chơi với hoa dâm bụt? Hoa với muôn ngàn hoa nhưng chỉ có hoa dâm bụt mới
đích thực là loại hoa miễn phí lúc nào cũng sẵn có lại biến hóa thật
nhiều trò chơi. Trên đời này không có loài hoa nào lại được trẻ em chơi
nhiều như hoa dâm bụt.
Không chỉ có con người, hàng Dâm bụt còn là nơi tụ hội bướm ong rủ nhau về tìm hoa hút mật.
Hơn thế nữa, điệu luân vũ giao duyên cho sự sinh tồn vạn vật cũng diễn ra ở đây
Mọi thứ rào dậu có tự bao đời qua, nay đã bị đốn bỏ, màu xanh cây lá phải lụi tàn thay bằng màu xám bê tông.
Rồi một ngày bên mọi thứ đều là bê tông nắng như đổ
lửa, bỗng dội về nhạt nhòa nỗi nhớ. Cái thời đơn sơ hàng dâm bụt xanh
tươi, lập lòe hoa thắm đỏ đã sẻ san đi cái nóng của đất trời. Có thể
nào, cây dâm bụt lại trở về cái nơi vốn có?./.
Bình luận