Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

Ảnh Bác Hồ ở hội trường vùng 5 Hải quân

 

   Hội trường vùng 5 Hải quân tại Kông pông som một kỷ niệm không thể không nhắc đến bức tranh Bác Hồ với Hải quân. Là chính tôi "họa sĩ" bất đắc dĩ vẻ đây là một kỳ công bởi trước đó tôi chưa bao giờ cầm đến bút sơn vẻ trang trí. Tôi đã làm 1 việc trở thành kỳ tích sáng rạng của cuộc đời. Vì làm "trái nghề" nên tôi chỉ được vẻ ngoài giờ hành chính trong khoảng 2 tháng trời. Có một điều coi như tôi tặng bức tranh này cho vùng tôi thấy mình mản nguyện. Không một ai đề cập đến công lao hay tôi nhận được bất cứ 1 đồng nào. Hoặc nửa gặp mặt tuyên dương công sức từ công việc khó khăn không dể ai làm được này, âu cũng là chuyện lạ...

  Trước cửa hội trường có sân rải nhựa đường rộng kết hợp đường đi. Đối diện là nhà bếp của cơ quan vùng và nhà của ban hành chính vùng. Một không gian không thể quên với người từng là cơ quan vùng 5 Hải quân ở Kông pông som thời đó. Đặc biệt với tôi người đóng góp bức tranh trang trí ảnh Bác Hồ gần 10 năm tại đây.

Lê Văn Thưa

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2021

Từ bức ảnh quý hiếm năm 1976

Từ trái sang phải là Báu Hà nam ninh, Thuyết Thanh hóa, 

Tuyến Hà nam ninh và tôi trung đội trưởng xuống đóng thế.

   Cuộc diễn tập bảo vệ Trường sa lớn nhất của quân đội kể từ trước đến thời điểm đó cả Hải Lục Không quân do bộ Quốc phòng tổ chức. Ngay tại ví trí đóng quân trung đội pháo của tôi ở phía đông bán đảo Cam ranh. Tôi xuống làm khẩu đội trưởng luyên tập chuẩn bị gần nửa năm. Cuộc diễn tập diễn ra dưới sự chứng kiến của bộ Quốc phòng cùng nhiều tướng lĩnh quân đội. Khẩu đội pháo 85 ly của tôi đã hoàn thành nhiêm vụ quá xuất sắc. Mục tiêu di động trên biển bị bắn hủy diệt hoàn toàn trước sự cỗ vũ không ngớt của quan khách tham dự. Bởi thế mới được lưu lại tấm ảnh hiếm quý giá này từ một cán bộ sĩ quan cục Hậu cần chụp và gửi tặng. Hiếm là bởi không thể có máy ảnh ở nơi góc rừng cuối biển vào thời đó.

 Cuộc diễn tập đã để lại trong tôi nhiều kỷ niệm ngay sau cuộc bắn pháo đó tư lệnh Hải quân thời đó là Đoàn Bá Khánh đã nói ngay với các cán bộ quân chủng lúc đó là: Cần phong đồng chí khẩu đội trưởng này lên trung đội trưởng... Và rồi sự "nổi tiếng" tôi đã phải trả giá, cuộc chiến biên giới Tây nam nổ ra từ năm 1977. Đảo hòn Đốc, quần đảo Hải tặc Kiên giang điểm chiến sự nóng bỏng nhất trên tuyến biên giới Tây nam. Tàu chiến 100 tấn của Khơ me đỏ bắn chìm tàu của ta và thuyền đánh cá của dân ở khu vực này. Để phục thù BTL Hải quân điều đơn vị pháo tất nhiên chính là trung đội pháo của tôi ra đảo hòn Đốc. Đầu năm 1978 tôi có ở đây để đối đầu chưa từng thấy trong cuộc đời chinh chiến trước 3 hòn đảo của địch: hòn Dung, Keo ngựa, Kiến vàng dồn hỏa lực pháo binh vào 1 đảo hòn Đốc của ta... Ở đây tôi mới nghiệm ra rằng đạn bom tránh ta chứ ta làm sao tránh được đạn bởi tôi đã bao lần thoát chết trong gang tấc. Cho đến sau đó sang Căm pu chia con đường 4 rừng sâu máu lửa bởi địch phục tôi thường xuyên đi lại theo nhiệm vụ đã nếm trải. Trận bị địch phúc kích gây thương vong nhiều nhất của vùng 5 Hải quân trên đường 4 lại có mặt tôi.

   Đi qua chiến tranh 16 năm đánh giặc mà không sơ sẩy gì âu là cái số con người tôi tin là vậy. Giờ mới là lúc chiêm nghiệm, lại bắt nguồn từ một tấm ảnh tưởng chẵng liên hệ gì.

Lê Văn Thưa



Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2021

Chuyện khó tin “giết nhầm hơn bỏ sót”

 

   Một kỷ niệm buồn “giết nhầm hơn bỏ sót” điều mà tôi muốn chia sẻ về việc liên can đến chính bản thân tôi dù đã qua nhiều năm. Vâng một con người mà 20 năm quân đội hơn 16 năm đánh giặc là trong số những người đánh trận cuối cùng cho đến ngày nay, giải phóng và bảo vệ tổ quốc. Vậy mà vẩn chưa yên, hết đánh giặc giờ lại chuyển sang một mãng khác tôi đã từng có khoảng 10 sáng kiến được báo giới nói đến. Và đây câu chuyện này có liên quan đến từ 1 sáng kiến như vậy.

   Năm 2006 tôi được chuyên mục "Tại sao không?" của VTV1 đài truyền hình Việt nam mời tham gia phim phóng sự có tựa để: "Đủ nước sạch cho mọi người". Bởi vào thời đó tôi có một số sáng kiến liên quan với chủ đề hay sáng kiến của tôi đã nẩy sinh ra phim phóng sự về nước này.

  Tuy nhiên ở đây tôi không bàn đến bộ phim của chương mục "Tại sao không?" của truyền hình VN đã khá lâu rồi mà muốn nói đến cái góc khuất tôi từng gặp phải, một kỷ niệm buồn đó không muốn nói là bức xúc.

Tôi phải tự mình vào Sài gòn tìm đến trường quay của đài truyền hình Việt nam để tham gia làm phim cùng với BTV xin đẹp thời đó là chị  Mộng Hoài.

 Nội dung làm phim là ở tại trường quay nên cũng chỉ gói gọn trong một buổi là xong việc.

Vào thời đó những người tham gia làm phim như tôi người ta cấp tiền xe tàu đi lại. Rồi sau khi thành phim đài truyền hình sẻ tặng kỷ niệm cho người tham gia như tôi 1 đĩa CD trong đó là phim và một chiếc áo có Golo “Tại sao không?” của chuyên mục này, không hề có tiền thù lao đâu nhé.

Tôi về nhà sau một thời gian thì nhận được điện báo của người phụ trách rằng: Đã gửi quà tặng cho tôi qua đường bưu phẩm, vâng tất nhiên là vậy.

   Câu chuyện chính là từ cái góc khuất này đây, tôi chờ đợi nhận quà qua đường bưu điện. Một tuần, 2 tuần rồi đến 3, 4 tuần… chẵng thấy đâu tôi nhiều lần đã điện qua lại với người phụ trách gửi bưu phẩm, người này cũng rất ngạc nhiên không rỏ nguyên nhân nào hàng không đến.

 Phải mãi đến hơn một tháng rưởi sau gói bưu phẩm này mới đến tôi! Mở gói bưu phẩm ra mới ngạc nhiên hơn bởi có những 2 bì gói. Bì ngoài ở đâu đó người ta không ghi địa chỉ người gửi... Phong bì trong đã bị kẻ nào đó phá mở, bì này mới đúng là người phụ trách chương mục “Tại sao không?” như đã nói trên gửi cho tôi.

 Lần đầu tiên trong đời được lên phim ảnh trên truyền hình nên rất hào hứng muốn mở phim ngay từ đĩa CD gửi tặng để xem hình ảnh của chính mình. Nhưng ôi thôi đầu đọc cứ nhất thiết từ chối chạy cái đĩa này! Suốt bao trắc trở chờ đợi rồi nay lại càng thất vọng với cái đĩa mới tinh lại có thể bị hỏng?!

 Nhìn kỷ trên mặt đĩa CD trắng cũng dể dàng nhận ra ngay bị một vệt nám bằng đầu ngón tay, đã xóa đi phim trên đĩa! Tôi điện báo cho người phụ trách về vụ việc này đồng thời tôi gửi trả cái đĩa đó. Người phụ trách không thể tin nổi sự việc bất ngờ này, sau đó tôi nhận được một đĩa CD khác thay thế.

Đơn giản chỉ là một gói bưu phẩm danh chính ngôn thuận từ đài truyền hình Việt nam gửi cho tôi sao lại có thể gặp rắc rối đến vậy?

Sau một thời gian định hình tôi mới nhận ra rằng: Ai đã có quyền vi hiến ngang nhiên mở thư tín của người ta trên đường vận chuyển của bưu chính Việt nam mà không hề một lời giải thích?

Ai có quyền thu giử dài ngày, nghiêm trọng hơn hủy hoại sản phẩm chính đáng của người dân đang trên đường vận chuyển? Việc hủy hoại đĩa CD chỉ bằng một vệt nhỏ là hết sức chuyên nghiệp thật đáng ghê tởm.

Trớ trêu thay đối tượng lại là đài truyền hình Việt nam cơ quan truyền thông chính thống của nhà nước gửi quà cho một người dân đã có sự đóng góp nào đó cho truyền thông đất nước. Lại dể bị cư xử như thể một thế lực thù địch, ai có thể đứng trên hiến pháp pháp luật để có thể hành xử một cách chuyên quyền độc đoán như vậy?

Còn một chi tiết mà kẻ ngồi sổm trên pháp luật dể lạm dụng đó là vì cái tên! Có hàng ngàn vạn gói bưu phẩm chuyển trên đường bưu chính Việt nam vì sao hàng chuyển chính đáng cho tôi lại bị liên lụy?

 Đó không phải là sự ngẩu nhiên mà chỉ vì một cái tên ghi ngoài bì gửi đáng ngờ quá, khốn nổi người ta không ghi người gửi rằng là: Đài truyền hình Việt nam. Mà lại ghi một cái tên của công ty chuyên sản xuất phim ảnh cũng là của đài truyền hình Việt nam thời đó là công ty Việt mỹ. Cái tên VIỆT MỸ đáng ngờ quá có vẻ như là… đã nói lên tất cả tôi không muốn bàn nhiều đến cái tên vì nó liên quan đến quan hệ quốc tế. Mà nước Mỹ đáng ghét ngày nay vẩn cứ viện trợ hoài hàng triệu liều vắc xin covid 19 cứu người dân Việt nam!

 Chỉ những kẻ độc đoán, thâm căn cố đế, hoang tưởng, nhìn vào đâu cũng rặt thấy kẻ thù mới hằn xử một cách nông nổi. Đến như Đài truyền hình Việt nam cơ quan truyền thông chính thống; Như tôi đây một thần dân 20 năm đi đánh giặc dành độc lập, bảo vệ tổ quốc cũng không đáng tin. Cũng bị nghi ngờ đây là thế lực thù địch! Một kiểu “Giết nhầm hơn bỏ sót”!!!

Thế đấy mọi người ạ câu chuyện ở góc khuất tưởng giản đơn nhưng đáng lưu vào sử sách ấy chứ!

Lê Văn Thưa


Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

Kỷ vật từ “Tư bản rẫy chết”

 

Kỷ vật bàn cạo râu Mỹ cùng tôi 46 năm nay vẩn dùng.

  Năm 1975 trong một cuộc hành quân thuộc địa bàn tỉnh Khánh hòa đơn vị dừng chân ở một làng quê nào đó nghỉ qua đêm trong nhà dân. Tôi cùng vài đồng đội nửa ở trong một nhà dân vừa mới giải phóng người dân tỏ vẻ sợ sệt, tất nhiên rồi mình là quân thắng cuộc mà. Người chủ nhà tỏ ra săn đón đặc biệt khi biết tôi là chỉ huy vâng gì gì chứ tôi cũng là thủ trưởng… của một trung đội cơ mà. Người chủ nhà trạc 40 tuổi ngồi chưa ấm chổ đã nói:

 - Tôi xin kỷ niệm cho ông thủ trưởng trung đội một thứ. Rồi nhanh nhảu lấy ra ngay cái gì đó hình chữ T mập hụ. Tôi ngó nghiêng không hiểu là thứ gì anh chủ nhà nói: Đây là bàn cạo râu của Mỹ. Tôi mới nói: thứ này ngoài Bắc tôi thiếu gì mấy ông thợ rèn nhà quê làm lưỡi dao có cán gập muốn cạo là liếc liếc vào bàn tay ấy. Đúng vào dịp giải phòng miền Nam này đài báo ta liên tục đưa tin đã thông tư tưởng rằng hàng hóa giàu có ở miền Nam chỉ là thứ phồn vinh giả tạo. Tôi đã được nhiễm nặng mới nói luôn: -Cái bàn cạo râu này là thứ phồn vinh giả tạo đây mà. lại là hàng của bọn tư bản rẩy chết thứ này dùng vài bửa chỉ có mà vứt đi, mà tôi còn trẻ măng có râu đâu? Tôi nói thế bỗng thấy ngay anh chủ nhà thất vọng sợ tôi không nhận! Nhưng… nếu mình không nhận anh ta nghỉ mình đòi thứ cao hơn hoặc nửa anh ấy sẻ lo lắng vì ông thủ trưởng chưa vừa lòng mà súng ống trang bị đến tận răng thế kia nhìn cũng ngán. Cuối cùng tôi nhanh nhạy thay đổi ngay là vui vẻ nhận bàn cạo râu Mỹ của chủ nhà tặng. Đây là lần đầu tiên và duy nhất trong cuộc đời buộc tôi phải nhận hối lộ. Nhưng ngay sau đó tôi nhận ra anh chủ nhà hối lộ lại là thứ đồ củ dùng quảng 10 năm rồi.

  Sách gối đầu thời tôi đánh Mỹ đến rẫy chết

 Nguồn cơn là vậy mà không hiểu sao chiếc bàn cạo râu hiệu Mỹ đó lại không bao giờ rời tôi. Đi vòng vo khắp miền nam rồi lại chiến trận hơn 10 năm nửa ở Căm pu chia. rồi ra quân về quê đã 30 năm tôi đi đâu về đâu bao giờ cũng mang theo bàn cạo này bởi lẻ vài ba ngày phải cạo râu 1 lần thành vật bất ly thân. Điều lạ là rất nhiều thứ tôi hay quên nhưng với bàn cạo râu này thì chưa bao giờ quên. Bàn cạo râu với tôi đã qua 46 năm cộng thêm 10 năm trước đó nửa vậy chi nó đã 55 năm. Thật bất ngờ một thứ được cho ở xứ phồn vinh giả tạo lại được sản xuất ở nơi “tư bản rẩy chết” mà nó lại không chịu giả tạo lại còn chẵng thể chết có thể tồn tại với ngần ấy thời gian thật khó tin.

Đến nay vẩn cứ đều đều vài ngày tôi lại cầm đến nó nếu không muốn râu ria lởm chởm. Bàn cạo râu hiệu Mỹ này thành kỷ vật thời chiến trận của tôi.

Lê Văn Thưa

Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2021

Kỷ niệm 10 năm một cuộc thi chưa từng thấy.

    Cuộc thi làm phim: "1 phút có trong sự thật" do VTV và tập đoàn Bưu chính viển thông tổ chức. Cái này thuộc vào lĩnh vực chuyên môn phim ảnh cơ bản mới dám làm vậy mà tôi lại nhảy vào tham gia dự thi. Tôi có một lý do cơ bản dự cuộc thi làm phim đó là muốn quảng bá cho người dân cách đơn giản bảo vệ giếng nước trong mùa lụt. Bởi mùa mưa năm trước đó lũ lụt đã làm cho 250 ngàn giếng nước người dân bị ô nhiểm.nặng. Tôi đã thực hành bảo vệ giếng nước và đã quay phim được toàn bộ quy trình này dù máy quay là không đạt chuẩn. Nhưng khi quay được phim là quá quí rồi bởi rất khó thực hiện do lũ lụt. Toàn bộ nội dung phim chỉ dài trong 1 phút cái này mới khó. Cái chính của tôi là chuyển tải cho mọi người xem phim biết ngay cách bảo vệ giếng nước trong lũ lụt. Trong cuộc thi có mục bình chọn của khán giả qua SMS. Chính tôi cũng chẵng thể bình chọn và cũng không biết kêu gọi ai bởi điện thoại di động thời đó còn hiếm. Vậy mà tôi là người được khán giả trong nước bình chọn cao nhất tôi không biết dù là 1 người bình chọn tôi, Đây là điều kỳ diệu tôi không thể ngờ tới.

Tiếc rằng ban tổ chức cuộc thi đã bỏ rơi tôi. Trong một lần ngẩu nhiên mở TV thì bỗng thấy người ta đang làm lễ trao giải cuộc thi ở Hà nội. Rồi xướng ngôn viên gọi tên tôi Lê Văn Thưa lên nhận giải tôi chết lặng không biết chuyện gì đã xẩy ra! Tôi đang ở nhà chẵng biết gì mà  khán phòng  Hà nội lại mời tôi lên nhận giải. Chắc đây là tình huống có 1 không 2 trên thế giới này. Sau đó phải khó khăn liên hệ mãi mới nhận được giải thưởng chính đáng của mình.

Kỷ niệm đã qua tròn 10 năm một côt mốc đáng nhớ nhất bởi từ một người dân quê dám làm phim thi đạt được giải cao. Đồng thời là một sự vụ kỳ quặc nhất mà ban tổ chức cuộc thi đã để xẩy ra.

Lê Văn Thưa

Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2021

Chuyện về các cuộc thi thố

Sau cuộc thi ảnh của "Bảo tàng thiên nhiên Việt nam" tổ chức tôi tham gia dự thi lại đoạt giải, nhân dịp này cũng muốn tự bạch luôn cho nóng.
     Thực ra nếu tính các cuộc thi tầm như cuộc thi ảnh vừa qua to nhỏ gì không quan tâm nhưng ở phạm vi cả nước. Trong khoảng 20 năm qua không ai có thể thống kê việc này nhưng có lẻ tôi là người tham gia thi nhiều nhất. Đến nay mới xin bật mí rằng tôi đã đạt tầm 10 giải.như vầy. Chỉ riêng ở Đài tiếng nói Việt nam tôi đã từng đạt 4 giải. Có rất nhiều kỷ niệm về những cuộc thi như thế này. Chẵng hạn như một cuộc thi ở Đài Tiếng nói Việt nam về Môi trường phát triển 2007. Tôi đưa ra đề tài: "Bê tông hóa tác động đến môi trường" Đây là một chính luận về bê tông đồng thời là một số giải pháp, hình như đã được áp dụng đâu đó trên đường giao thông. Cuộc thi được công bố là giải nhất 5 triệu đồng. Đến khi tôi nhận giải không phải 5 mà 10 triệu đồng giá trị đồng tiền hồi đó rất lớn, Không phải giải nhất mà thành giải xuất sắc. Tiếp đến nửa là cuộc thi phải nhớ đời nói ra chắc ai cũng phải nực cười. Tôi tham gia cuộc thi: "1 phút có trong sự thật" của VTV và Bưu chính viển thông... Sau đó trong một lần tôi bất ngờ mở xem TV thì đúng ngay thấy người ta đang tường thuật buổi trao giải gì đấy. Bỗng nhiên xướng ngôn viên gọi: - Lê Văn Thưa lên nhận giải. Tôi liền đứng bật dậy mới ngớ ra đây là ở TV căn nhà của mình chứ không phải khán phòng trao giải! Tôi xấu hổ quá sợ bà xã tôi cùng ngồi xem phát hiện, ông này quá mơ về giải mới phát rồ. Tôi mới len lén ra ngoài tức tốc chạy ra quán intenet (Thời này chỉ ở quán mới có mạng) tôi liền mở xem báo chí. Nhiều tờ báo đều đưa tin có tên tôi đạt giải lại là giải cao ngang với giải nhì. Trớ trêu ban tổ chức muốn gạt bỏ tôi nhưng vì tôi là người được khán giả bình chọn. Sau đó nhùng nhằng hơn cả tuần tôi phải liên hệ với báo Tuổi trẻ người ta "sờ gáy" mới chịu liên hệ gửi giải thưởng cho tôi tận 5 triệu đồng đấy. Đắng lòng người đoạt giải!

Trường hợp nửa chính là cuộc thi ảnh lần này chỉ còn vài ngày nửa là kết thúc bình chọn tôi đứng vị trí thứ 10. Vậy mà cuối cùng tôi vọt lên vị trí thứ 2 cao nhất nhờ khán giả đã đồng lòng bình chọn vào thời khắc quyết định.

Đạt được khoảng 10 giải trong các cuộc thi ở tầm cả nước quả là việc khó đó là không muốn nói quá khó. Vì sao tôi làm được việc này, chẳng có cơ sở nào cả khi mà tôi mới học đến xóa nạn mù chữ mà tuổi tác cũng đã cao nửa. Thực ra tôi sinh ra để mà tự học lại phải nhiều lĩnh vực. Không có lấy cơ hội nào để nhập học tuổi nhỏ quá nghèo đói bỏ học, lớn lên lại theo chiến trận liên miên... Tôi cho rằng con người ta có số, số thi thố chắc phải hỏi đến các nhà chiêm tinh học. Có đôi chút manh nha khi học cấp 2 con giái tôi có năm thi học sinh giỏi cả 3 môn toán, lý, hóa đều đứng đầu trong huyện. Ở cấp 3 trường chuyên năm lớp 11 đứa con trai đạt 7 giải từ cấp tỉnh đến cấp quốc gia. Thầy chủ nhiệm của nó nói nó ẳm hết giải của trường. Tuy nhiên tôi nghỉ 2 đứa con chưa ngang tầm. Với việc thí thố những ý tưởng trong các cuộc thi tôi đưa ra thường kèm theo các phát hiện sáng kiến nào đó đóng góp cùng xã hội.

Đây là các cuộc thi phạm vi cả nước nhưng chỉ ở tầm phong trào tất nhiên rồi thế mới điều kiện cho tôi tham gia. Dù sao đó cũng phải nổ lực hết mình mới giành được kết quả ngoài cả mong đợi qua suốt nhiều cuộc thi.

Lê Văn Thưa



Chuổi ngẩu nhiên kỳ lạ liên quan đến 5 người

   Mấy hôm đang bận việc dự thi ảnh trên Intenet bỗng nhiên có bạn Fb giới thiệu tôi với 1 người có liên quan chút ít với cây rười đồi cát. Tôi mới vào Fb người được giới thiệu đó xem rồi commen. Sau đó trên Fb tôi có thông báo tôi mới trở lại nơi đã commen tôi tìm hết lượt chẵng thấy commen của mình đâu nửa? Người ta đã xóa! Nhưng thay vào đó lại là 1 bức ảnh về cây rười của tôi 1 người commen khác là nữ đăng, lạ quá sao thể nầy được? Tôi mới xem kỷ thì thấy chủ trang phản hồi rằng: -Ôi em chụp cái ảnh sao mà nó đẹp thế này... không phải 1 mà 2 lần còm nội dung tương tự vậy! Nhờ thế tôi mới biết ảnh tôi chụp là đẹp đến thế đấy. cũng may sau khi truy suất nguồn gốc tôi biết ngay nó ở đâu và chụp thời gian nào. Tôi không còn quay lại cái nơi đăng ảnh đạo của tôi nửa. Thì bỗng thấy chủ trang Fb đó mời tôi kết bạn tất nhiên và đơn giản là tôi không rồi. Nhưng rồi bỗng nhiên thấy trong số bạn Fb tôi lại xuất hiện tên của người xin kết bạn hôm trước. Vì bận quá nên chưa quan tâm sau đó tôi lại thấy cái tên đó xuất hiện lạ nhỉ sao mình không kết bạn mà nó lại tự tiện nhảy vào Fb mình? Chắc mình phải xử là xóa đi, trong một lần lướt qua danh sách bạn Fb lại xuất hiện tên của người tự nhảy vào đó. Tôi nhìn lại thì xuất hiện dấu ngoặc đơn trong đó là tên của một bạn Fb (Thực ra tôi chưa biết tên thật của người ban Fb này) trời đất thế này là thế nào? Trên đời này 2 người trùng họ tên nhau thì nhiều nhưng lại rơi vài một tình huống quá oái oăm này. Sao không thể lệch đi lúc khác mà nhằm đúng lúc này. Thậm chí người bạn Fb này chỉ thay vào tên thật vài ngày lại đúng thời điểm một người cùng tên muốn kết bạn mà tôi không muốn. Trong câu chuyện này nó chứa quá nhiều sự ngẩu nhiên đến lạ. Không thể giải thích được.

 Có lẻ người bạn Fb đầu tiên đã có đôi mắt thần kỳ nhìn trước được sự việc sẻ xẩy ra trên Fb của người khác. Chuổi ngẩu nhiên kỳ lạ liên quan 5 người với sự xâu chuổi liên kết nếu thiếu 1 người sẻ không có chuyện này. Hầu như cả 5 người này đều chưa từng trực tiếp gặp nhau, chỉ có thể là lạ và quá lạ.

Fb5 không liên quan nhưng lại đổi tên trùng với Fb3 đúng thời điểm này

Lê Văn Thưa


Thứ Tư, 1 tháng 12, 2021

cốc lá vối đắng lòng

   Khu phố tôi ở thì không thiếu gì nhà hàng quán xá từ bậc cao sang cho đến quán xó xỉn vỉa hè hầu như cứ vài bước lại gặp quán. Vây mà rất hiếm khi vào thưởng thức ở quán vì nhà ở đây rồi.

 Một lần đến một khu phố khác để sửa đồ dùng người ta hẹn khoảng 1 tiếng rưởi sau mới xong. Thế thì còn gì nửa đây là cơ hội kiếm hàng quán để lân la ngồi chờ nhấm nháp cà fê. Liền hăm hở đi kiếm quán ngay đầu tiên đi lên hướng bắc hơn cả cây số chẵng thấy quán nào. Đành quay ngược lại đi về hướng nam khoảng 1 cây số nửa chẵng thấy gì luôn? Ủa ở phố này người ta tẩy chay hàng quán sao ấy. Hay đây là mặt phố chính không có thì ta vào ngỏ hẻm, vẩn kiên trì chui tọt vào sâu khoảng gần cây số. Vẩn chẵng thấy hàng quán nào từ cao sang cho đến xó xĩn. Trời nắng như đỗ lửa lúc này nhìn đồng hồ đã hơn một tiếng đông hồ đi tìm quán mệt rả rời. Cuối cùng cũng tìm ra đó là chổ một gốc cây bên vệ đường cái bàn đóng tạm có mấy chai nước xanh đỏ tím vàng 4,5 cái ghế nhựa sứt sẹo có vài người ngồi. Một con chó hồn nhiên đứng tè ngay trước mặt mấy người, không ai bân tâm gì vì đây đúng là chổ để tè của chó trong phố. 

  Ông già chủ bàn cất tiếng hỏi bác uồng gì đây có nước lá vối.. Cũng may có chổ để nghỉ chân tôi đã muốn xỉu. Đi tất tả tìm kiếm hơn cả tiếng đông hồ để uống cốc lá vối đắng lòng này.

Lê Văn Thưa

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021

"Giang san" nhà không có nổi chiếc ghế ngồi chụp ảnh

 

  Gia đình năm 1981

Đó là ông bà thân sinh tôi và em gái lúc đó chưa chồng nuôi dưỡng bố mẹ tôi. Còn những 4 anh em trai nhưng là vô tích sự với cha mẹ gia đình. Trong đó tôi là sĩ quan quân đội nhân dân Việt nam đánh giặc ở biên giới Tây nam. Chú út là hạ sĩ quan QĐND Việt nam đánh quân bành trướng ở biên giới phía Bắc. Chú thứ 3 là sĩ quan công an nhân dân Việt nam. Còn người anh đầu là cán bộ HTX nông ngjiệp. Cả gia đình không ai theo giặc mà sao lại để cho cha mẹ già phải sống cuộc đời khốn nạn đến vậy? Em gái tôi đang tuổi thanh xuân chắc có đôi dép để đeo. Cha tôi thì nhặt được đâu đó đôi đép mà nhìn không đầu không cuối. Còn mẹ tôi thì không bà vẩn đi chân trần xưa nay. Khi lên giường ngủ là 2 chân xoa và đập vào nhau là sạch. Lấy chiếc ghế tốt nhất trong nhà ra để ngồi chụp ảnh thì chiếc ghế chỉ còn có 3 chân 1 chân phải cắm khúc gổ tròn thay thế. Phía sau là tệ xá của gia đình tôi hay "Túp lều của bác Tôm".trông còn khá hơn. Nó lộ trước mắt bức phên của mặt tiền nhà. Đó là những mảnh gỗ kiếm được từ các thùng hàng thùng đạn thời chiến tranh. Đóng vào để che chói nhà. Đấy suốt cuộc đời lam lũ sinh thành 5 đứa con 4 đứa con trai theo nhau đi đánh giặc cứu nước đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác giành độc lập tự do hào hùng đến thế. Sao nở để ở hậu phương nhà dột nát cha mẹ không có nổi đôi dép mà đeo. Sự khốn cùng của mẹ cha cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Cha mất tôi không được báo vì sợ ảnh hưởng tôi đang chiến đấu ở Căm pu chia, đến khi về phép vào tận nhà mới ngã ngữa sao có bàn thờ giửa nhà?! Trớ trêu thay cha tôi lại là xã viên Hợp tác xã lại lập được thành tich cao nhất: "chiến sĩ 2 giỏi 10 năm liên tục" Được chủ tịch tỉnh cấp bằng khen, gia đình còn lưu giử để kể thành tích. Cái bằng khen vẻ vang này có ý vị gì lại đề cha tôi chết trong sự cùng khổ con cũng không được về viếng!

 Đĩnh cao trí tuệ thiên đường XHCN: là hình ảnh của một gia đình từng dày thành tích phục vụ cho cách mạng là như vầy sao?

Lê Văn Thưa

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2021

Hiện tượng hi hưu từ một cuộc thi

“Bảo tồn thiên nhiên Việt nam” tổ chức cuộc thi ảnh mang tên Thiên nhiên ký thú” ngay từ đầu BTC đã phân ra 14 gói ảnh tiện cho việc bình chọn. Sau khi bình chọn xong mới thấy thế này trong 14 gói ảnh có 3 ảnh được bình chọn cao nhất lại ở cùng 1 gói, gói thứ 5 này. Chưa hết trong gói được xếp thứ tự người cao điểm nhất ở đầu đến thứ 2 rồi thứ 3. Vẩn chưa hết dán cách đều 3 ảnh có điểm số cao nhất lại là qua 7 ảnh. 2 gián cách 7 ảnh lại là con số 14 (14 gói ảnh). Theo quy luật xác suất 3 ảnh cao điểm sẻ rơi vào đâu đó trên 14 gói. Đằng này nó lại rơi vào trong 1 gói như thể có sự sắp đặt nào đó từ siêu nhiên quá lạ lùng. Đây chỉ là sự tham khảo nhưng quả như có sự thiêng liêng nào đây.

Lê Văn Thưa

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2021

Danh sách người bình chọn ảnh dự thi về đồi cát QB

Tính đến sáng nay có khoảng 70 người đã bình chọn trong số này đã Like hay chia sẻ từ 1 đến 8 ảnh dự thi. Ảnh được bình chọn nhiều nhất chưa đến 60 người. Xin cám ơn những người đã quan tâm bình chọn.  Nếu ai đã bình chọn rồi mà ko có tên ở đây là rất dể bạn đã bình chọn nhầm hoặc chưa đúng nên bình chọn lại. So với ảnh dự thi của người khác thì ở đây số người bình chọn là thấp. Sau đây là danh sách tên đúng như trên Facebook:

Vũ Xuân Hải, Phan Thanh Xuân, Nguyễn Huệ, Thu Núp, Nguyễn Văn Toàn, Huong Ngo Dinh, Quang Trung, Việt Hà, Quynh Doan, Nga Le,Trần Ngọc Viên, Phan Thị Mỹ, Nguyễn Trung Kiên, Binh Truong, Thanh Đoàn, Trần Xuân Dương, Chí Ngọc,Vu Le, Phạm Tuyên, Hanh Nguyen. Nguyễn Viết Thắng, Hằng Lê, Mai Đình Khôi, Thái Hòa, Lê Hoài Thương, Lê Vỹ, Nguyễn Xuân Liên, Nguyễn Anh Cường, Đôi Mắt, Nam Dinh, Nhon Le, Nguyễn Duy Tân, Nguyễn Chí Phong, Ngô Văn Hùng, Nhung Nguyen, Putin Nguyen, Khang Tran, Hồng Minh Nguyễn, Khoát Nguyễn Xuân, Nguyễn Tàu, Nguyen Quy, Linh Lê Quang, Võ Huyền Trang, Duong QB, Nhung Xipo. Lần Nguyễn, Hoàng Kiều, Xuân Sơn Phan, Trần Phượng, Phạm Thị Hoài Phương, Trương Hùng, Cuong Nguyen Quoc, Màu xanh, Trang Thu, Nắng Trên Phố, Thi Thuy Nguyen, Hồ Duy Hiền, Bảo Anh, Phạm Cẩm Thạch, Ky Phan, Hân Hân,My Anh Nguyen, Khắc Tứ, Lê Cẩm Tú, Gio Dong, Sienna Tan, Hong Hanh Cung, Thơ An, Văn Sơn Trần, Nga Ngố, Ha Ngân, Duyên Trần, Nguyễn Mỹ Trà, Vinh Phan, Vi Phan, Lê Hải Trung, Phạm Thành Luân, Nguyễn Lần, Nguyễn Văn Dương, Sơn Quyết, Duong Ap, Bơ Lê, Nguyễn Thuyết, Phan Tấn. Minh Thắng. Phan Trí Tuệ, Nhàn Dương. Hoàng Thị Nga, Phan Quang, Phan Kim Chung, Bảo tàng thiên nhiên Việt nam, Chi Tran, Cao Thu Trang, Nguyễn xuân Dãn, Phạm Sáu, Kim Oanh, Hieu Linh, Dinh Dieu Thuy, Lê Hồng Nhạn, Trần Nguyễn, Phan Xanh, Dương Thế hòa, Nguyễn văn Lấu, Ngyễn Hồng, Trương Tú, Dương Thị Thùy Linh, Lật Đật, Nguyễn Tâm, Lê Tú, Hut nen no xa, Nguyễn Thanh Nhàn, Văn Nguyên, Kiên Đu,

Lê Văn Thưa

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2021

Đôi lời với mọi người quan tâm ảnh dự thi "Thiên nhiên kỳ thú"


   Xin chào mọi người cuộc thi ảnh “Thiên nhiên kỳ thú” do Bảo tàng thiên nhiên VN tổ chức đã đi vào những ngày cuối bầu chọn của khán giả. Bản thân tôi tham gia 8 bức ảnh dự thi thời gian qua đã có khá nhiều người tham gia like, chia sẻ và bình luận. Mặc dù nhiều người phải gặp khó khi tìm kiếm. Tôi xin chân thành cám ơn sự quan tâm đó của mọi người. Nhân đây tôi cũng xin nêu ra một số trường hợp đã phải làm tôi cảm kích và rất bất ngờ đó là: Bác Nguyễn Xuân Liên người Hà nội tôi chưa gặp người này bao giờ, nhưng người dân Quảng bình thì ai cũng phải biết đến danh tính của bác Nguyễn Xuân Liên. Bởi đây chính là tác giả “Bảo tàng chiến tranh” khu du lịch Vực Quành Quảng bình do bác đã sáng tạo xây dựng ra. Người thứ 2 là anh Nguyễn Viết Thắng ở xã Duy ninh tôi không phải là người gần gội với anh. Không hẹn mà gặp 2 người khi phát hiện tôi dự thi ảnh thì lẵng lặng chia sẻ bài đăng thông báo của tôi đưa về Fb mình để quảng bá cho nhiều người biết bình chọn. Một số người khác như chị Hồng Minh Nguyễn người lớn tuổi không hề biết nhau mà rất hăng say nhiệt tình bình luận chia sẻ tình cảm với vùng đồi cát. Có cháu Hong Hanh Cung ở Tp. HCM làm việc tại trường Đại học Mỹ thuật thành phố đã rất yêu thích những bức ảnh ở vùng đồi cát QB.
Xin kính cám ơn bác Liên, anh Thắng, chị Hồng và cháu Cung cùng mọi người đã có cách làm và biểu lộ tình cảm thật đáng trân trọng. Qua 8 bức ảnh dự thi là tôi muốn đưa lên cái cảnh quang vẻ đẹp hiếm thấy nơi thiên nhiên đồi cát trắng của quê hương mình.

Nếu mọi người chưa LIKE (Thích hay yêu thích) thì xin mời tranh thủ tham gia bình chọn nhấn vào đường các link có sẳn trên Facebook của tôi. Xin chân thành cám ơn sự quan tâm của mọi người.

Lê Văn Thưa


Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2021

Thơ rằng Giẻ thơm

 Khi ta say hương thơm

Hiếm loài hoa sánh kịp

Lẻ nào quên nhớ đến

Chùm quả tuyệt như hoa.

Lê Văn Thưa

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2021

Xin chào mọi người

   Trong cuộc thi ảnh của "Bảo tàng thiên nhiên Việt nam" tôi đã tham gia 8 ảnh dự thi bước đầu đã có nhiều người cỗ vũ Like chia sẻ và bình luận. Đó là sự khích lệ động viên của mọi người tôi xin chân thành cám ơn. Vâng những bức ảnh tôi tham gia dự thi đều xoay quanh chủ đề vùng đồi cát trắng Quảng bình. Nơi mà tôi từng lặn lội trong khoảng 10 năm để có những bức ảnh đó. Vùng đồi cát ngày nay do sự xâm lấn của con người không còn nguyên sơ như ngày trướcc nửa! Đó là điều đáng tiếc cho vẻ đẹp kỳ thú vốn có là ký ức tuổi thơ của bao thế hệ. Những bức ảnh dự thi đó phần nào lưu giử khắc họa nơi được thiên nhiên ban tặng vùng đồi cát Quảng bình này.

Những người chưa có điều kiện tham gia bình chọn thì tiếp tục đây là sự cỗ vũ đồng thời đây là biểu lộ tình cảm với miền nắng gió đồi cát trắng Quảng bình trước non sông đất nước. Đường lin dẩn đến ảnh dự thi 8 ảnh trong số 22 ảnh trong gói này, tác giả Lê Văn Thưa, mã số: MS20

https://www.facebook.com/baotangthiennhien/posts/1712504522279761   

Xin cám ơn sự quan tâm của mọi người

 

Lê Văn Thưa

Thứ Tư, 20 tháng 10, 2021

Ngày lễ chị em nay có vẻ ít người quan tâm

Mới cách đây 1 năm ngày lễ của chị em thật hào hứng nhưng nay có vẻ ít người quan tâm đến. Có thể cơn bão dịch bệnh covid đã làm vợi đi sự hăng say của lòng người. 

Đơn cử như năm ngoái tôi có 1 video đã nhiều năm nay tặng cho chị em phụ nữ trong các dịp lễ. Riêng 1 dịp lễ năm ngoái đã có hơn 10 ngàn lượt xem. Có thời điểm trong dịp lễ cùng lúc gần 400 lượt xem đối với tôi như thế là lượng người quan tâm rất cao. Thấy mọi người hào hứng thế tôi mới quyết tâm làm 1 video mới chất lượng, mỹ thuật cuôn hút hơn. Như vậy nay tôi có 2 video chúc mừng phụ nữ tôi nghỉ năm nay mọi người dể quan tâm hơn. Nhưng lại thật bất ngờ lượng người năm nay xem chỉ vài chục người so với 10 ngàn người năm ngoái. Thật đáng tiếc.

Lê  Văn Thưa

Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2021

Sáng kiến thép gai làm bút, lấy nước tráng dầu

Kể ra thì trong đời, tôi cũng có đôi cái sáng kiến, không chỉ là sáng kiến khơi khơi kể cho có thành tích mà là truyền thông từng nói đến. Thậm chí còn có sáng kiến lại nằm trong lưu trữ quốc gia chính tôi cũng bất ngờ phát hiện ra. Nhưng đây chỉ là sự liên quan nào thôi hôm nay tôi lại muốn nói đến sáng kiến hay là phát minh cho nó hùng hồn nhĩ. Xuất phát từ một đứa trẻ có khi lại là đứa trẻ có sáng kiến sớm nhất mọi thời đại khi mới khoảng 5, 6 tuổi.

  Trước hết phải nói là may mánh nhờ trí nhớ được lưu rất sớm mới dựng lại câu chuyện cười ra nước mắt này. Tôi lớn lên trong gia đình nông dân nghèo, ai cũng nghèo cả nghèo nhà tôi thì như vầy: tuổi thơ đi chăn trâu tôi chỉ độc 1 chiếc quần đùi (không có quần dài) chiếc quần đùi đó được mẹ tôi nhặt nhặn từ mớ dẻ rách khâu nhiều lớp ra quần. Thành ra tôi cứ mặc mãi lấy gì mà thay người chắc như con cú. Vào 1 ngày nắng đẹp đi chăn trâu tôi nhảy xuống sông tắm tiện thể lột quần ra thả xuống nước giặt. Thì bỗng thấy một lớp gì đó nổi lên ngọ ngậy nhìn ra thì là hàng ngàn con rận đùm trong quần vá đụp vá chằng!

Nghèo nên nhà 5, 6 người chẳng có gì ngoài 1 cái giường mà lại là "cướp" của nhà, cái gọi là bọn cường hào địa chủ thời cải cách ruộng đất. Tuổi thơ 5, 6 uổi cũng giống như mọi đứa trẻ khác vốn hiếu động muốn có nhiều thứ để chơi nhưng thời đó chẵng có gì ngoài vọc đất, bắt bướm hái cây, quá nhiều cũng chán. Tôi mới lò dò sang nhà hàng xóm chơi một dịp mới thấy anh người trong nhà cầm trên tay một cái que gì nhỏ dài đen đen một đầu nhọn viết lên tờ giấy hiện lên những hàng chữ màu đen.  Ôi thế này thì đẹp quá hay quá đi mất ước gì mình có cái thứ gì đó mà viết vẻ được thì sung sướng biết bao.

 Vì quá rụt rè nhút nhát nên tôi không dám đến gần hay hỏi để mà biết nhưng tôi không thể nói rỏ được vì ngọng nặng. Thế là ý nghỉ hiện ra trong óc trẻ thơ tôi cái thứ hay ho viết được của anh nhà hàng xóm kia là thứ gì mà quá tuyệt vời vậy? Có thể đây là lần đầu tiên đầu óc trẻ thơ tôi buộc phải vận động nhìn nhận phán đoán. Rồi tôi lờ mờ so sánh với xung quanh rồi bỗng phát hiện ra đó là cái que sắt còn gì nửa. Ờ hóa ra que sắt lại viết ra được chữ bởi mình là trẻ con nên không biết thôi. Thứ que sắt này thì ở đây không thiếu chỉ hiềm nổi là nó quá khó với bàn tay bé nhỏ của tuổi thơ thôi chính là từ dây thép gai. 

Tôi phải mọi cách tìm kiếm tạo ra cho bằng được như cái mà anh nhà bên viết. Làng tôi thời đó ở cạnh một cái đồn có tên là đồn Võ xá do quân Pháp đóng ở đây đầy dây thép gai thứ mà về sau này có câu thơ “Dây thép gai đâm nát trời chiều” ấy. Sau hòa bình mọi người dân đến gở về rào vườn nhà mình cha tôi cũng lấy về làm thế. Đây chính là cơ hội cho tôi lúc đó tôi phải rình mò để trộm chính từ hàng rào nhà mình chờ khi cha tôi ngã lưng chút nghỉ trưa. 

Tôi không nhớ làm cách nào mới 5, 6 tuổi lại có thể phá hàng rào cắt lấy 1 đoạn dây thép gai. Nhà không có lấy tấc sắt nào ngoài cây rựa của cha tôi chắc phải mấy ngày mới lấy được đoạn dây thép gai. Cái khó nửa là 2 sợi sắt xoắn cùng những chùm sắc nhọn thép gai người lớn có dụng cụ đã khó huống gì đứa trẻ 5 tuổi tay không thời đó. Cuối cùng không biết phải hết bao nhiêu thời gian tôi cũng tạo ra được thứ mà tôi ao ước. Một que sắt từ dây thép gai khâu cuối là mài tôi tính mài thật nhọn để nét vẻ cho nhỏ mới đẹp lúc này thì tôi chưa biết chữ.

 Muốn vẻ phải có giấy nhà không có tôi kiếm tìm được cái bao đựng chè gở ra làm giấy. Lần đầu tiên trong đời cầm giấy và bút vẻ đặt tờ giấy lên giường tôi úp mặt cầm cái bút tự tạo. Vẻ vẻ và vẻ sao nó không chịu ra màu đen giống như anh nhà bên viết? Chắc vẻ nhẹ tay quá tôi mới tỳ mạnh vẻ vẻ… toạc toạc… tờ giấy như vết dao chém. Ôi thôi cái gì thế này tưởng là que sắt vẻ được lên giấy hóa ra không phải sao?! Như vậy cái phát minh đầu đời dùng que sắt từ dây thép gai để viết vẻ đã bị phá sản hoàn toàn

  Sau vụ đó tôi lớn lên chút nửa rồi được đi học vỡ lòng tôi đã có giấy, bút mực và bút chì. Tôi lại phát hiện có sáng kiến hay là tờ giấy trắng tẩm dầu hỏa rồi chồng lên các hình ảnh trên sách báo mà vẻ lại ảnh rất là hay. Tôi về thực hiện ngay liền thó ngay chai dầu hỏa của nhà đỗ lên giấy nhưng khốn thay dầu hết không còn giọt nào. Nhưng vẩn nồng nặc mùi dầu tôi mới nghỉ sao không đỗ nước vào tráng nước cũng lỏng như dầu mà. Tôi đỗ vào nguyên nửa chai nước lã rồi lắc súc càng nhiều chắc dầu nước hòa nhau càng đều. Rồi đỗ ra giấy tẩm, sao giấy không thấy trong lên dù đã ướt đẫm? 

Rồi tôi cũng đặt đại lên tranh ảnh vẻ vẻ bút đưa đến đâu giấy rách nát đến đấy, hỏng rồi! Tôi để nguyên nửa chai nước trong chai đựng dầu đem cất mà không đổ bỏ đi. Một hành động đồng nghĩa với được ăn đòn “lạy cha con ở bụi này”! Tối về dầu cây đèn hết cha tôi vào lấy chai dầu ra  rót rồi châm đèn châm mãi chỉ thấy nổ lách tắt không thể sáng lên. Cha tôi mới nhận ra giấy tờ vung vãi cùng mùi dầu mới hiểu ra cho tôi một trận: -Mầy ngu ngu này… ai đời lấy nước mà tráng dầu hỡi con! Nhờ trận đòn làm tôi nhớ mãi không quên vụ lấy nước tráng dầu này.

Không biết tôi còn sáng kiến trẻ thơ nào quên không nửa nhưng nguyên 2 cái sáng kiến hay gọi là phát minh nghe cho vang trên đã nói lên nhiều điều. Đến thời đại ngày nay kể ra câu chuyện từng trải từ ngày xưa quả là quá khó để mà hình dung. Đến chiếc quần đùi bằng bàn tay cũng không có nổi chỉ là mớ giẻ rách làm nơi sinh sôi loài rận mà AQ, Lỗ Tấn thời trước đó cũng phải nản lòng chịu thua. Gọi là ngôi nhà mà độc mổi chiếc giường cho 5, 7 người, lại là giường “cướp hợp pháp” của nhà người ta. Khốn nạn hay là khốn cùng đây, cũng chẵng buồn lý giải nửa. Tôi cùng thế hệ ông cha trước đã sống nhầm thế kỷ chăng?

Những sáng kiến tìm tòi của trẻ 5 tuổi là chuyện lạ thường nhưng đây chính là thể hiện của đấu tranh sinh tồn từ trong tự nhiên. Đơn giản như ông cha ta: “đói đầu gối phải bò” đói hiểu biết cũng phải bò tìm kiếm. Trẻ thơ tôi đã phải sớm thể hiện cáí bản ngã đầy thách thức với cuộc đời. Những biểu hiện sớm ham hiểu biết ham học hỏi từ một đứa trẻ, trớ trêu thay lại không thể được học hành bị cuộc đời đen bạc giáng cho đòn chí mạng bằng: Nghèo đói - Chiến tranh.

Con người cũng thường gặp phải số phận: may rủi, sướng khổ. Tuổi thiếu thời thì ốm yếu bệnh tật, đói nghèo phải bỏ học. Lớn lên thì dính đúng thời chiến tranh liên miên suốt 20 năm theo đi đánh giặc. Tôi không hề có cơ hội nào được học hành tất cả đều mày mò tự học kể cả những việc khó như: Vẻ ảnh, lĩnh vực điện tử, cho đến máy vi tính… không ai bày cho chữ nào. Con số 0 vẩn hoàn số 0 chỉ học đến xóa nạn mù chữ.

Thế hệ ngày nay thật may mắn chiến tranh lùi xa đã non nửa thế kỷ nay đời sống xã hội đã khá lên nhiều, thế mới nên nghỉ đến thời ông cha họ như thế nào. Câu chuyện cười ra nước mắt về sáng kiến của tuổi thơ tôi đó là cái hình ảnh cố vươn lên trong khốn cùng đói khổ của cuộc đời.

Lê Văn Thưa

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2021

"Pháo đài" chống dịch bệnh cứ y như là chiến tranh

 Thật băn khoăn "Pháo đài" lại dùng trong chống dịch bệnh. chiến tranh đã lùi xa hơn 40 năm nay mà những ngôn từ liên quan đến chiến tranh vẩn nguyên còn đó, Nào là: pháo đài, chiến trận, chiến sĩ, chiến thắng, không thắng không về vv... Những gì diễn ra ở Việt nam nếu đưa ra một sô hình ảnh hay dịch ra tiếng nước ngoài thì cả thế giới phải hết hồn tưởng là VN đang lâm vào cuộc chiến tranh tổng lực. Hóa ra là phòng chống dịch bệnh như mọi quốc gia khác trên thế giới này vẩn làm. Quốc gia đại sự thì việc nào ra việc đó chứ không thể lạm dụng từ ngữ, dùng từ ngữ của chiến tranh cho quan trọng vấn đề. Hậu quả đã nhản tiền nhiều địa phương đã chốt chặn cô lập đúng như nghĩa là pháo đài. 

"Dây thép gai đâm nát trời chiều" thời chiến tranh coi nó như vậy thứ ngăn cách tự do. Đang yên hàn giửa thời bình, thì lại đem dây thép gai giăng chốt chặn cô lập. Còn đâu nửa tự do?!

Ảnh lấy từ intenet

Lê Văn Thưa



Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2021

Cuộc di cư xuyên Việt chưa từng thấy bằng xe máy

 Hàng trăm ngàn người dân qua nhiều đợt di cư trở về quê từ thành phố HCM bằng xe máy kể cả đi bộ trên con đường hàng trăm đến hàng ngàn km. Sau cuộc mưu sinh gặp phải dịch bệnh covid 19. Đây là cuộc khủng hoảng nhân đạo chưa từng có ở Việt nam!

Lượm lặt ảnh trên mạng intenet

Lê Văn Thưa



Thứ Năm, 7 tháng 10, 2021

Kỷ niệm 1 năm trận đại hồng Quảng bình

Kỷ niệm 1 năm trận đại hồng thủy lịch sử ở Quảng bình trân lụt đã để lại quá nhiều cảm xúc bởi quy mô trân lụt nước dâng cao chưa từng thấy. Tuy nhiên đó mới chỉ là một nửa, nửa còn lại chính là sự cứu trợ có lẻ các nhà viết sử phải ghi lại đây là lần cứu trợ lũ lụt có một không 2 trong lịch sử đất nước. Người người nhà nhà từ cá nhân cho đến tập thể cả nước cùng nhau hướng về lũ lụt Quảng bình lúc đó. Tôi từng quay phim chụp ảnh một số cuộc cứu trợ cảm tưởng rằng các đoàn cứu trợ không ngớt, họ gặp không ít khó khăn vất vả trên đường tìm đến với Quảng binh. Thâm chí họ còn vất vả hơn là nạn nhân người bị lụt để nói lên rằng tấm lòng vị tha của nhân dân cả nước quan tâm đến lúc hoạn nạn của người dân Quảng bình. Xin cám ơn những tấm lòng vàng dù đã qua 1 năm nhưng dư âm sẻ vẩn còn lưu mãi...


Lê Văn Thưa


Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2021

Bất ngờ lần đầu gặp loài chim vẹo cỗ

 


Trong một lần chụp được ảnh một con chim lạ lần đầu gặp tôi mới hỏi đến chuyên gia. Rồi tôi mô tả con chim có cái gì đó như con rắn. Nhưng sau đó tôi lại nghỉ mình khùng à ai đời lại ví con chim như con rắn bao giờ nên tôi phải sửa đi! Chuyên gia sau đó trả lời đó là loài chim giả rắn. Ối trời đất ơi trông tưởng gà lại hóa đúng là gà!? Đây chính là loài chim gỏ kiến có tên: vẹo cỗ.

Lê Văn Thưa

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2021

Những bí ẩn về ngẩu nhiên không thể giải thích



1, Số "trời định" của chiếc xe máy?

 Lần đầu tiên sắm xe máy vào thời đó xe máy là thứ xa xĩ đắt đỏ ai cũng quan tâm. Nên khi tôi mua xe về nhiều người bàn luận người thì bảo loại này ăn xăng người kia thì nói lợi xăng. Tôi thì bảo vậy thì thử xem đong vào 1 lít xăng chạy được bao km là biết ngay. Tôi thực hiện liền lại đúng vào dịp công an mới cấp biển số xe theo thứ tự ngẩu nhiên xe tôi mang số 0279. Nghe người ta nói đó là số đẹp. Rồi một hôm tôi đang chạy xe bỗng xe tắt máy tôi mới sực nhớ ra mình đang thử chạy 1 lít xăng. Tôi liền xuống để đọc công tơ mét, nhìn vào số công tơ sao lại thấy nó ngờ ngợ quen quen thế này? Ơ mà quen gì ở con số báo của công tơ mét là 0279 km bỗng tôi sực nhớ ra đây lại chính là biển số xe của tôi 0279 mới gắn ở xe. Không thể tin nổi sự ngẩu nhiên kỳ lạ đến vậy. Nếu tính đến xác suất thì trường hợp này chỉ xẩy ra 1/ vô cùng, nghĩa là chỉ có mổi trường hợp duy nhất này. Nếu như tôi đi nhận biển số xe chậm đi một vài ngày thì hẳn nhiên chiếc xe sẻ báo trước cho tôi con số 0279 này.  Sự thực lúc đó tôi không phải chỉ đọc khơi khơi trên công tơ mét, mà tôi đã phải ghi con số "trời định" này vào giấy để về mà tính toán.

Vẩn chưa hết chuyện khi đăng tin này cần cái ảnh số của xe, mình có thể tạo ra. Nhưng qua hơn 20 năm số xe vẩn nhớ mã số xe thì không thể, hình như 73 A thì phải. Tôi nghỉ vậy mà không làm vậy sẳn có chữ K tôi lắp vào bởi chữ này không cần thiết lắm. Như vậy biển số là: 73- K, 0279. Làm xong thì lại nghỉ có gì đâu điện cho đứa cháu thì biết ngay. Nó trả lời là 73-K2, Trời! lại lạ nửa trong những 24 chữ cái tôi lấy ngẩu nhiên 1 chữ lại đúng y chang con chữ từ biển số xe cách đây hơn 20 năm.

 2, Ngẩu nhiên 15 tháng giấy hẹn đúng vào ngày nghỉ

 Đơn cử giấy hẹn trùng vào ngày nghỉ

 Giấy hẹn ngày đến khám bệnh là dựa vào ngày khám đó để hẹn cho tháng sau. Như vậy người đi khám có thể trùng vào ngày nghỉ thứ 7, chủ nhật. Tuy nhiên người khám có thể tự điều chỉnh đi sớm hay muộn vài ba ngày cũng chẵng sao cả.

Điều tôi muốn nói ở đây là tính xác suất, trong tháng ta sẻ có 8 ngày nghỉ thứ 7 và chủ nhật còn lại 22 ngày là thứ 2 đến thứ 6 ngày làm việc. Nghĩa là 8/22 khi ta chọn ngẩu nhiên một ngày bất kỳ trong một tháng nếu tính theo xác suất. Thì chắc hẳn phần lớn sẻ rơi vào các ngày từ thứ 2 đến thứ 6 bởi nó gấp tới gần 3 lần so với ngày nghỉ tất nhiên phải thế.

Vậy mà cả năm ngoái tiếp đến 3 tháng đầu năm nay 2021, suốt 15 tháng qua tôi bao giờ cũng vô tình ngày đi khám bệnh ghi trong giấy đều rơi đúng vào ngày thứ 7 và chủ nhật. Làm sao có thể tin nổi và giải thích cho cái hiện tượng trùng lặp ngẩu nhiên quá lạ kỳ này?

Vậy có giới hạn nào của sự ngẩu nhiên trong suốt 15 tháng liên tiếp, có 2 nhóm ngày nhóm ngày làm việc 330 ngày,  nhóm ngày nghỉ thứ 7 chủ nhật 120 ngày. Vậy mà chọn ngẩu nhiên qua 15 lần thì tất cả chỉ rơi vào nhóm ít, ngày nghỉ. Không hề có lấy 1 lần rơi vào nhóm nhiều là ngày làm việc gấp 3 lần. Như vậy nó đã trái với lý thuyết xác suất trái với quy luật cơ bản?

  3, Bỗng nhiên lại gặp 3 người cùng chung vách

 Chung cư 25 tầng ở tầng 1 khu cầu thang máy có 4 buồng thời điểm đó chỉ có 3 người, cửa mở cả 3 cùng vào 1 buồng cầu thang. Cả 3 người cùng đưa tay, chỉ có 1 người bấm số cầu thang lên vì hóa ra cùng số tầng. Ra khỏi thang máy cả 3 chẵng ai biết ai lại cùng đi 1 hướng. Cứ đi như thể hẹn với nhau không chịu rời cho đến kịt đường hành lang nhà cao tầng. Thế rồi một người mở cửa phòng số 1, người nửa mở phòng số 2, người còn lại mở phòng số 3 liên tiếp. Cả 3 hóa ra chính là nhà chung vách cùng bước vào phòng nhà mình. Có lẻ cả thế giới nhà cao tầng chỉ có một trường hợp ngẩu nhiên kỳ lạ với 3 người ở chung vách không hẹn lại gặp hiếm lạ này.


 4, Không hẹn lại chính xác đến phần trăm giây

Đây là những việc vặt vẳn nhưng lại mang yếu tố khác thường gặp phải những tình huống cực hiếm xẩy ra vượt ngoài quy luật xác suất. Tôi muốn nói đến một trường hợp điển hình trong số nhiều trường hợp tương tự.

  Đang có việc gấp khi đến một đoạn đường ở Tp Đồng hới lại đúng vào giờ cao điểm đầy xe cộ chen chúc. Thì bỗng một chiếc xe bán tải màu sữa chạy lùi ra giửa đường ngay trước xe máy tôi. Buộc tôi cùng cả dảy xe dài phải dừng làm cản trở giao thông quá bực mình tôi chửi thầm trong bụng. Thế rồi tôi theo việc đến trưa lại quay về cũng chính trên con đường đó. Đang chạy xe thì bỗng một chiếc xe đi trước đột ngột chạy chậm lại chuyển hướng làm tôi phải thắng xe lại. Nhìn ra thì ôi thôi chính là chiếc xe bán tải màu sữa gặp lúc sáng. Điều kỳ lạ là đúng y ngay điểm lúc sáng tôi phải dừng do chính chiếc xe bán tải này. Đi vong vo theo việc suốt buổi trở về 2 chiếc xe lại gặp nhau chính ngay một điểm này không thể hiểu nổi!?

 2 chiếc xe cùng chạy nghĩa là rất nhanh lại gặp nhau 2 lần cùng 1 điểm như vậy sự  chính xác phải tính từ phần trăm đến phần ngàn giây. Nếu dùng đến ý thức thì không bao giờ được vì sẻ bị sai lệch. Chỉ có ngoài quy luật xác suất ngoài sức tưởng tượng mới gặp vầy đây chính là điều lạ.

 6, Bình luận trùng tên và thời gian

 Lâu không vào xem thông báo kênh yotube trên youtube rất ít khi bình luận. Nhưng hôm nay mở ra thì thấy có 3 người commen có tên là: Đình Tuấn, Trần tuấn, Lương Tuấn như thể có ai sắp đặt thế này? đều là 2 từ, đều tên là Tuấn đều nam giới. Vẩn chưa hết phải một lúc sau mới dật mình phát hiện đó là 1 người commen đã 1 tháng, 1 người qua 1 tuần, người còn lại 1 ngày. Trời đất thánh thần ơi sao lại có thể xẩy ra như vầy được???

7, Độc lạ từ một gói cà phê?

   Trong một lần đi mua gói cà phê bột nhân tiện ghé vào nhà bạn chơi thấy có phin mới rủ nhau pha cà phê uống. Khi pha xong mọi người đang uống thì xuất hiện thêm một người đến chơi nửa nên lại pha thêm đơn giản chỉ là vậy. Ở nhà tôi không có thói quen mời mọi người đến để rê ra trà lá, cà phê trà lá để phục vụ cho riêng mình khi thường làm việc bên máy tính. Tôi đưa gói cà phê đó về nhà dùng nhưng lại có điều đặc biệt nó lại giống y chang như lần đầu mở bao cà phê pha tại nhà bạn. Cứ hễ lấy gói cà phê đó ra pha là thể nào cũng có khách ngẩu nhiên đến tôi lại mời cà phê. Nhà tôi lại cực hiếm khách vào ra dân quê tôi lại chẵng ai biết uống cà phê trừ tôi. Đây như thể là gặp phải lời nguyền từ gói cà phê kỳ lạ. Đại loại như vầy tôi uống khoảng 1000 gói cà phê thì cũng 20 lần có người ngẩu nhiên đến chơi cùng uống. Điều muốn nói 20 lần đó không phải gặp rải rác mà lại rơi vào chỉ độc 1 gói cà phê này?

8, Hiện tượng ngẩu nhiên hi hữu từ một cuộc thi

   “Bảo tồn thiên nhiên Việt nam” tổ chức cuộc thi ảnh mang tên Thiên nhiên ký thú” năm 2021 ngay từ đầu BTC đã phân ra 14 gói ảnh tiện cho việc bình chọn. Sau khi bình chọn xong mới thấy thế này trong 14 gói ảnh có 3 ảnh được bình chọn cao nhất lại ở cùng 1 gói, gói thứ 5 này. Chưa hết trong gói được xếp thứ tự người cao điểm nhất ở đầu đến thứ 2 rồi thứ 3. Vẩn chưa hết dán cách đều 3 ảnh có điểm số cao nhất lại là qua 7 ảnh. 2 gián cách 7 ảnh chính là con số 14 (14 gói ảnh). Theo quy luật xác suất 3 ảnh cao điểm sẻ rơi vào đâu đó trên 14 gói. Đằng này nó lại rơi vào trong 1 gói như thể có sự sắp đặt nào đó từ siêu nhiên quá lạ lùng. Đây chỉ là sự tham khảo nhưng quả như có sự thiêng liêng nào đây.


9, Chuổi ngẩu nhiên kỳ lạ liên quan đến 5 người

   
 
Fb5 không liên quan nhưng lại đổi tên trùng với Fb3 đúng thời điểm này

 Mấy hôm đang bận việc dự thi ảnh trên Intenet bỗng nhiên có bạn Fb giới thiệu tôi với 1 người có liên quan chút ít với cây rười đồi cát. Tôi mới vào Fb người được giới thiệu đó xem rồi commen. Sau đó trên Fb tôi có thông báo tôi mới trở lại nơi đã commen tôi tìm hết lượt chẵng thấy commen của mình đâu nửa? Người ta đã xóa! Nhưng thay vào đó lại là 1 bức ảnh về cây rười của tôi 1 người commen khác là nữ đăng, lạ quá sao thể nầy được? Tôi mới xem kỷ thì thấy chủ trang phản hồi rằng: -Ôi em chụp cái ảnh sao mà nó đẹp thế này... không phải 1 mà 2 lần còm nội dung tương tự vậy! Nhờ thế tôi mới biết ảnh tôi chụp là đẹp đến thế đấy. cũng may sau khi truy suất nguồn gốc tôi biết ngay nó ở đâu và chụp thời gian nào. Tôi không còn quay lại cái nơi đăng ảnh đạo của tôi nửa. Thì bỗng thấy chủ trang Fb đó mời tôi kết bạn tất nhiên và đơn giản là tôi không rồi. Nhưng rồi bỗng nhiên thấy trong số bạn Fb tôi lại xuất hiện tên của người xin kết bạn hôm trước. Vì bận quá nên chưa quan tâm sau đó tôi lại thấy cái tên đó xuất hiện lạ nhỉ sao mình không kết bạn mà nó lại tự tiện nhảy vào Fb mình? Chắc mình phải xử là xóa đi, trong một lần lướt qua danh sách bạn Fb lại xuất hiện tên của người tự nhảy vào đó. Tôi nhìn lại thì xuất hiện dấu ngoặc đơn trong đó là tên của một bạn Fb (Thực ra tôi chưa biết tên thật của người ban Fb này) trời đất thế này là thế nào? Trên đời này 2 người trùng họ tên nhau thì nhiều nhưng lại rơi vài một tình huống quá oái oăm này. Sao không thể lệch đi lúc khác mà nhằm đúng lúc này. Thậm chí người bạn Fb này chỉ thay vào tên thật vài ngày lại đúng thời điểm một người cùng tên muốn kết bạn mà tôi không muốn. Trong câu chuyện này nó chứa quá nhiều sự ngẩu nhiên đến lạ. Không thể giải thích được.

 Có lẻ người bạn Fb đầu tiên đã có đôi mắt thần kỳ nhìn trước được sự việc sẻ xẩy ra trên Fb của người khác. Chuổi ngẩu nhiên kỳ lạ liên quan 5 người với sự xâu chuổi liên kết nếu thiếu 1 người sẻ không có chuyện này. Hầu như cả 5 người này đều chưa từng trực tiếp gặp nhau, chỉ có thể là lạ và quá lạ.



10, Ngẩu nhiên hiếm thấy sinh nhật lại gặp sinh nhật

Vừa đi chuyến xa về trong đêm sáng ra mở Facebook thấy nhiều lời chúc mừng ờ gì thế nhỉ? Thì ra nhờ Fb nhắc nhớ ngày sinh nhật không phải là sinh nhật thông thường mà sinh nhật 70. Thực ra hơn 1 năm trước đã có ý định sẻ tổ chức sinh nhật đầy đủ vào dịp này nhưng sau đó lại thôi do con cái ở xa. Tôi mới bàn với bà xã ta nên đi thăm con gái vừa mới khai trương quán tắm biển xem nó ra sao. Bà xã lại không hề muốn bởi mới về đến nhà tôi phải thuyết thục. Chiều đến quán con gái tôi chỉ thích đi khám phá biển bờ và thế giới tự nhiên cồn cát. Sau đó nghe tin có ông bà nội đến chơi tôi đến chào rồi lại quay ra với biển cát. Bổng các cháu gọi mời ông vào, tôi vào thì thấy một dảy bàn dài có khá đầy đủ bà con bên nội. Mới nghỉ không hẹn mà gặp hôm nay bất ngờ bên nội cũng ra quán chơi đầy đủ. Lúc này các món được đưa ra và ông nội đứng lên tuyên bố chúc mừng ngày sinh nhật. Đó là ngày sinh nhật ông nội và bác (2 anh em sinh đôi) cùng tôi ông ngoại thông gia, cuộc sinh nhật trùng luôn 3 người. Tôi ngở ngàng với sự ngẩu nhiên quá là nhiếm này. Tôi đồ rằng cả thế giới này có trường hợp ngẩu nhiên nào tương tự vầy không thì chắc là không thể. Bởi sinh nhật trùng của 2 thông gia lại là 3 người.

Đó là cuộc sinh nhật không hẹn mà gặp cũng là lần đầu tiên có cuộc sinh nhật trong đời.


11, Lại những trùng lặp ngẩu nhiên khó tin
 Năm ngoái 2021 một hôm bỗng nghe điện thoại một người đồng đội ở Hà nội gọi điện báo tin về việc đang xem truyền hình... Năm nay 2022 lại cũng tương tự một đồng đội ở Đồng hới gọi điện thoại báo tin đang xem truyền hình..,
2 cuộc điện thoại của 2 người anh rất hiếm khi gọi cho tôi lại cùng báo tin đang xem truyền hình về cây rười trên đồi cát Quảng bình. Là bởi thấy có hình tôi trên truyền hình đó. 2 phim  truyền hình không hề có liên quan gì là vì truyền hình của VTV1 và truyền hình của VTC phim cũng khác nhau. Có điều là sự trùng lặp khó tin thử kể ra xem:
 1, Phim mô tả về cây rười trên đồi cát Quảng bình.
 2, Có hình ảnh của tôi. 
 3, khi phim được chiếu trên truyền hình tôi không hay biết. 
 4, 2 người đồng đội đều là bậc đàn anh ngẩu nhiên xem 2 phim này. 
 5, Cả 2 người đang xem phim thì điện báo cho tôi biết. 
 6, Đây mới chính là điểm gút của chuyện lạ này cả 2 đồng đội trên đều tên là: VIÊN.
Hãy tưởng tượng xem tôi cũng giống như nhiều người sẻ có hàng chục ngàn người có khi còn hơn nửa biết đến mình. Chỉ riêng bà con làng xóm đã đủ nhiều rồi. Vậy mà chỉ 2 người cùng điện thoại báo tin lại cùng là đồng đội, trùng tên??? 
Phim VTV1: Câu chuyên cát ở Quảng bình

Phim VTC: Sự sống trên những cồn cát

Lê Văn Thưa