Một kỷ niệm buồn “giết nhầm hơn bỏ sót” điều mà
tôi muốn chia sẻ về việc liên can đến chính bản thân tôi dù đã qua nhiều năm.
Vâng một con người mà 20 năm quân đội hơn 16 năm đánh giặc là trong số những
người đánh trận cuối cùng cho đến ngày nay, giải phóng và bảo vệ tổ quốc. Vậy
mà vẩn chưa yên, hết đánh giặc giờ lại chuyển sang một mãng khác tôi đã từng có khoảng 10 sáng kiến được báo giới
nói đến. Và đây câu chuyện này có liên quan đến từ 1 sáng kiến như vậy.
Năm
2006 tôi được chuyên mục "Tại sao không?" của VTV1 đài truyền hình Việt nam mời tham gia phim phóng sự có tựa để: "Đủ
nước sạch cho mọi người". Bởi vào thời đó tôi có một số sáng kiến liên
quan với chủ đề hay sáng kiến của tôi đã nẩy sinh ra phim phóng sự về nước này.
Tuy nhiên ở đây tôi không bàn đến bộ phim của
chương mục "Tại sao không?" của truyền hình VN đã khá lâu rồi mà muốn
nói đến cái góc khuất tôi từng gặp phải, một kỷ niệm buồn đó không muốn nói là
bức xúc.
Tôi phải tự mình vào Sài
gòn tìm đến trường quay của đài truyền hình Việt nam để tham gia làm phim cùng
với BTV xin đẹp thời đó là chị Mộng Hoài.
Nội dung làm phim là ở tại trường quay nên
cũng chỉ gói gọn trong một buổi là xong việc.
Vào thời đó những người
tham gia làm phim như tôi người ta cấp tiền xe tàu đi lại. Rồi sau khi thành
phim đài truyền hình sẻ tặng kỷ niệm cho người tham gia như tôi 1 đĩa CD trong
đó là phim và một chiếc áo có Golo “Tại sao không?” của chuyên mục này, không hề
có tiền thù lao đâu nhé.
Tôi về nhà sau một thời
gian thì nhận được điện báo của người phụ trách rằng: Đã gửi quà tặng cho tôi
qua đường bưu phẩm, vâng tất nhiên là vậy.
Câu
chuyện chính là từ cái góc khuất này đây, tôi chờ đợi nhận quà qua đường bưu điện.
Một tuần, 2 tuần rồi đến 3, 4 tuần… chẵng thấy đâu tôi nhiều lần đã điện qua lại
với người phụ trách gửi bưu phẩm, người này cũng rất ngạc nhiên không rỏ nguyên
nhân nào hàng không đến.
Phải mãi đến hơn một tháng rưởi sau gói bưu phẩm
này mới đến tôi! Mở gói bưu phẩm ra mới ngạc nhiên hơn bởi có những 2 bì gói. Bì
ngoài ở đâu đó người ta không ghi địa chỉ người gửi... Phong bì trong đã bị kẻ
nào đó phá mở, bì này mới đúng là người phụ trách chương mục “Tại sao không?”
như đã nói trên gửi cho tôi.
Lần đầu tiên trong đời được lên phim ảnh trên
truyền hình nên rất hào hứng muốn mở phim ngay từ đĩa CD gửi tặng để xem hình ảnh
của chính mình. Nhưng ôi thôi đầu đọc cứ nhất thiết từ chối chạy cái đĩa này! Suốt
bao trắc trở chờ đợi rồi nay lại càng thất vọng với cái đĩa mới tinh lại có thể
bị hỏng?!
Nhìn kỷ trên mặt đĩa CD trắng cũng dể dàng nhận
ra ngay bị một vệt nám bằng đầu ngón tay, đã xóa đi phim trên đĩa! Tôi điện báo
cho người phụ trách về vụ việc này đồng thời tôi gửi trả cái đĩa đó. Người phụ
trách không thể tin nổi sự việc bất ngờ này, sau đó tôi nhận được một đĩa CD
khác thay thế.
Đơn giản chỉ là một gói
bưu phẩm danh chính ngôn thuận từ đài truyền hình Việt nam gửi cho tôi sao lại
có thể gặp rắc rối đến vậy?
Sau một thời gian định
hình tôi mới nhận ra rằng: Ai đã có quyền vi hiến ngang nhiên mở thư tín của
người ta trên đường vận chuyển của bưu chính Việt nam mà không hề một lời giải
thích?
Ai có quyền thu giử dài
ngày, nghiêm trọng hơn hủy hoại sản phẩm chính đáng của người dân đang trên đường
vận chuyển? Việc hủy hoại đĩa CD chỉ bằng một vệt nhỏ là hết sức chuyên nghiệp
thật đáng ghê tởm.
Trớ trêu thay đối tượng lại
là đài truyền hình Việt nam cơ quan truyền thông chính thống của nhà nước gửi
quà cho một người dân đã có sự đóng góp nào đó cho truyền thông đất nước. Lại dể
bị cư xử như thể một thế lực thù địch, ai có thể đứng trên hiến pháp pháp luật
để có thể hành xử một cách chuyên quyền độc đoán như vậy?
Còn một
chi tiết mà kẻ ngồi sổm trên pháp luật dể lạm dụng đó là vì cái tên! Có hàng
ngàn vạn gói bưu phẩm chuyển trên đường bưu chính Việt nam vì sao hàng chuyển
chính đáng cho tôi lại bị liên lụy?
Đó không phải là sự ngẩu nhiên mà chỉ vì một
cái tên ghi ngoài bì gửi đáng ngờ quá, khốn nổi người ta không ghi người gửi rằng
là: Đài truyền hình Việt nam. Mà lại ghi một cái tên của công ty chuyên sản xuất
phim ảnh cũng là của đài truyền hình Việt nam thời đó là công ty Việt mỹ. Cái
tên VIỆT MỸ đáng ngờ quá có vẻ như là… đã nói lên tất cả tôi không muốn bàn nhiều
đến cái tên vì nó liên quan đến quan hệ quốc tế. Mà nước Mỹ đáng ghét ngày nay
vẩn cứ viện trợ hoài hàng triệu liều vắc xin covid 19 cứu người dân Việt nam!
Chỉ những kẻ độc đoán, thâm căn cố đế, hoang
tưởng, nhìn vào đâu cũng rặt thấy kẻ thù mới hằn xử một cách nông nổi. Đến như
Đài truyền hình Việt nam cơ quan truyền thông chính thống; Như tôi đây một thần
dân 20 năm đi đánh giặc dành độc lập, bảo vệ tổ quốc cũng không đáng tin. Cũng
bị nghi ngờ đây là thế lực thù địch! Một kiểu “Giết nhầm hơn bỏ sót”!!!
Thế đấy
mọi người ạ câu chuyện ở góc khuất tưởng giản đơn nhưng đáng lưu vào sử sách ấy
chứ!
Lê Văn Thưa