Thứ Hai, 8 tháng 1, 2024

Ký ức 45 năm chiến tranh biên giới Tây nam

Ảnh chụp tôi và đồng đội tại cảng Kông pông som 1982

Điểm lại cuộc chiến này của bản thân tôi may nắm hay run rủi! đi trước cuộc chiến một năm. Trung đội pháo binh của tôi, tôi B trưởng được điều về hòn Đốc quần đảo Hải tặc từ đầu năm 1978. Đây chính là nơi chảo lửa thời đó hố đạn chồng lên hố đạn pháo địch bấn sang ngày đêm. Vẩn sống sót mới là lạ, Một lần tối đen pháo địch bắn tôi chạy trước ra trận địa pháo nghe tiếng rít liền nằm xuống lăn đại đạn nổ người phủ kín đất đá. Định thần lại sờ soạng xem có vết thương không. Hoá ra hố đạn chỉ cách có gang tay nếu không lăn hay lăn sang phải là dín nguyên quả đạn. Còn tôi lăn qua trái để sống thì đây chỉ là số trời lăn. Khi chuyển về cơ quan vùng ở Kông pông som. Tôi lại là người chắc đầu sổ dính nhiều trận phục kích nhất khoảng 5,6 cuộc. Đâu mà lắm vậy? ở ban Tác chiến hầu như tôi là người đặc cách mang tài liệu tác chiến đi nộp cho tiền phương bộ tổng ở Pnông pênh theo hàng tháng hàng quí. (Nhiều đến mức thời đó tôi là người duy nhất có luôn cả người yêu ở BTL 719). Con đường 4 rừng núi Kông Pông som đi Pnông pênh là nổi kinh hoàng thời đó thường xuyên bị phục kích. Một lần tôi cùng đồng đội Lê Tân Triều ban quân lực 2 người trên chuyến xe ngồi sát nhau chuyện trò. Địch phục Triều dính đạn hy sinh một kỷ niệm thật buồn! Quân đội và chiến trận là vậy nói đến đạn bom sự sống và cái chết. Hơn 10 năm với cuộc chiến Tây nam giúp Căm pu chia là những thách thức lớn lao ngoài chiến trận, còn quê hương người thân lại xa cách mù khơi chỉ người lính trong cuộc mới thấm hiểu. Gần 20 năm chiến trận qua bao hòn tên mủi đạn vẩn sống sót. Đừng có nghỉ rằng sự may mắn ở đây. Qua chiến trận tôi mới rút ra ràng đạn tránh mình chứ đâu mình tránh đạn. Trong một lần đồng đội làm cướp cò nòng súng hướng đúng tôi bỗng nhiên tôi nghiêng người đạn sướt qua. Đang hành quân bom nổ một mảnh bom khá lớn đâm thẳng vào lưng. Tôi khựng xuống thế là chết, không sau lưng tôi còn ba lô, cóc sau ba lô có tấm ni lông quân đội tôi xếp nhỏ mảnh bom găm đúng ni lông mắc lại đó thủng cả trăm chổ. Trong chiến tranh không phải ai cũng chết còn nhiều người qua thời gian chiến trận vẩn sống sót.

 Điều kinh tởm là họ sống sót mà bị lãng quên như cuộc chiến biên giới Tây nam và biên giới phia Bắc.

Lê Văn Thưa

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét