Chủ Nhật, 6 tháng 8, 2017

Chuyện tình bạn, tình yêu của người lính biển

Tôi được lệnh rời Hòn Đốc đi học lớp tập huấn cán bộ pháo binh tại thành phố Hồ Chí Minh. Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm tôi mới thực sự tiếp xúc với xã hội con người, chỉ có lính và lính với nhau ở mãi tận góc rừng cuối biển.
 Chỉ khoảng 3 tháng đi tập huấn đây là thời gian dài nhất trong quân ngủ người ta cho tôi đi học. Và cho đến lúc này gần 30 tuổi tôi mới có cơ hội thực sự tiếp xúc với giới nữ. Hóa ra họ cũng không đến nổi nào mà mình cứ phải đỏ mặt tía tai cứ như thừa chân thừa tay khi gặp họ, dù trong lòng lại rất muốn gần gủi.
 Chị Kim Quy và một số bạn ở trường LĐTL
Lớp tập huấn pháo binh của tôi ở gần một trường có cái tên khá lạ: Lao động tiền lương học viên ở trường này lại chủ yếu là nữ. Ngày nghỉ chủ nhật mình chẵng biết đi đâu gặp phải học viên trường này họ cũng thế đều ở xa nhà. Thế là bắt quen may mắn tôi quen một chị là Nguyễn Thị Kim Quy một nhân vật lịch sử của du kích Quảng trị chị từng được dự liên hoan thanh niên sinh viên thế giới. Biết tôi chưa có bạn gái chị rủ về có đến cả chục cô ôi, tôi hoa cả mắt cô nào cũng đẹp cũng xinh kết bạn với họ là nổi ước mơ. Tôi còn nhớ đó là: Khánh Vân, Bạc liêu; Tố Hương, Tiền giang; Lệ Ngành, Quảng bình; Thanh Châm, Đà lạt… Mới đầu tiếp xúc với giới nữ tôi chẵng biết làm sao thổ lộ được lòng mình. Chỉ bằng cách vẻ ảnh và làm thơ tặng các bạn gái. Nên có thơ rằng:
HƯƠNG VÀ BIỂN
Gió hôm nào đưa đến
Đậm đà hương về đây.
Bâng khuâng lời tình biển
quyện với hương đắm say.
Gió hôm nào đưa đến
náo nức hương ngất ngây
Rạo rực tình yêu mến
Biển cùng hương tháng ngày.
Gió hôm nào đưa đến
Nơi nước biếc xa vời
Con thuyền đang lưu luyến
Mà sao hương đi rồi!?
Đã đi rồi có phải
Ơi ngọn gió đưa hương
Biết bao giờ trở lại
Nơi biển nhớ đoạn trường!

ĐỢI
Anh vẩn đợi nơi phương trời xa ấy
Cánh thư về với biển tình mơ
Anh vẩn đợi cùng trăng đêm xa vợi
Vắng đâu em để ngày tháng mong chờ?
XANH
Xanh biếc chiều về mặt biển khơi
Xanh lam nắng sớm rạng chân trời
Xanh ngát trưa rừng cây trên đảo
Xanh xanh ánh mắt nhớ xa vời.
TRẮNG
Sóng trắng gợi nên nổi nhớ nhà
Hải âu cánh trắng gánh ngày qua
Tà trắng áo anh người lính thủy
Trong trắng cuộc đời lính đảo xa.
ĐEN
Khẩu súng anh kề một màu đen
Biển hờn dông tố kéo mây đen
Da màu anh rám đen nắng biển
Để lại nhớ về mái tóc đen.
TÍM
Sim tím mùa hoa trên đảo nhỏ
Hoàng hôn tím biển nhuốm một màu
Xa vợi ai trao màu tím nhớ
Mênh mông trên biển một con tàu.
HỒNG
Long lanh trên sóng nước biển đông
Mổi sáng vừng dương tỏa ánh hồng
Mổi buổi chiều về hồng sắc biển
Má hồng đâu gợi nổi mênh mông.
Ảnh vẻ các bạn
   Ha ha làm thơ, vẻ ảnh tặng bạn gái đó chỉ có ở người lính xa xưa kia, nghe có lạ quá không hở thanh niên ngày nay? Phải sống trong một hoàn cảnh ngặt nghèo ở góc rừng cuối biển trước hòn tên mủi đạn. Họ đã phải hy sinh tất cả tuổi xuân của mình mà không hề kêu ca, tôi là một chứng nhân như thế.

Lê Văn Thưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét