HƯƠNG VÀ BIỂN
Gió hôm nào đưa đến
Đậm đà hương về đây.
Bâng khuâng lời tình
biển
quyện với hương đắm
say.
Gió hôm nào đưa đến
náo nức hương ngất
ngây
Rạo rực tình yêu mến
Biển cùng hương tháng
ngày.
Gió hôm nào đưa đến
Nơi nước biếc xa vời
Con thuyền đang lưu
luyến
Mà sao hương đi rồi!?
Đã đi rồi có phải
Ơi ngọn gió đưa hương
Biết bao giờ trở lại
Với biển nhớ đoạn trường.
Xanh biếc chiều về mặt biển khơi
Xanh lam nắng sớm rạng chân trời
Xanh ngát trưa rừng cây trên đảo
Xanh xanh ánh mắt nhớ
xa vời.
TRẮNG
Sóng trắng gợi nên nổi nhớ nhà
Hải âu cánh trắng gánh này qua
Tà trắng áo anh người lính thuỷ
Trong trắng cuộc đời lính ở xa.
ĐEN
Khẩu súng anh cùng một màu đen
Biển hờn giông tố kéo mây đen
Da màu anh rám đen nắng biển
Để lại nhớ về mái tóc
đen.
TÍM
Sim tím mùa hoa trên đảo nhỏ
Hoàng hôn trên biển tím một màu
Xa vợi ai trao màu tím nhớ
Lênh đênh trên biển một con tàu.
HỒNG
Long lanh trên sóng nước biển Đông
Mổi sáng vừng dương toả ánh hồng
Mổi buổi chiều loang hồng sắc biển
Má hồng xa vợi nhớ mênh mông.
Năm 1979
NHỚ CON
Khi cha đi con gần 4 tháng
Nẩy choi choi đòi lật trên giường
Mắt chăm nhìn cánh tay giơ thẵng
Như đòi cha con cũng lên đường.
Cha ra đi mang theo nổi nhớ thương
Những ngày tháng mới lọt lòng bé bỏng
Tay khềnh khoàng ôm con chăm bẵm
Miệng ầu ơi… tiếng vịt đực ru hời.
Ba lăng xăng vì con đó trên đời
Là thiên thần của cha là mặt trời của mẹ
Đời lính với chiến tranh đi suốt thời trai trẻ
Ba mươi tư tuổi đời lên chức cha.
Những tháng ngày cha lại đi xa
Con của mẹ cha chóng lớn khôn lên nhé
Để mai sau con là chàng trai trẻ
Niềm tự hào của mẹ và cha.
Tháng 3 năm 1986
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét