Nhân dịp ngày quốc tế phụ nữ mồng 8/3 xin được đăng lại bài viết cách đây tròn 5 năm.
Hôm nay kỷ niệm 100 năm
ngày quốc tế mồng 8/3 một ngày dành cho phụ nữ. Đúng là như vậy đây là dịp phụ
nữ được tôn vinh được nhận quà tặng được chúc tụng thậm chí được cánh đàn ông
làm thay cho cả việc nội trợ.
Dành
cho phụ nữ một ngày để thế cho cả năm đây là cái cách muốn xuê xoa với người
phụ nữ vốn chịu thương chịu khó với đủ mọi công việc đặc biệt là việc nội trợ
sinh đẻ và nuôi dạy con cái. Làm đàn ông chẳng có ngày lễ riêng nào vậy mà xem
ra ngược lại rất nhiều lễ bất thành văn ấy là lúc tan tầm hay ngày nghỉ cuối
tuần thể nào cánh đàn ông cũng tìm đến cốc chú cốc anh dô dô hào hứng… Thời
hiện đại ngày nay người ta thường nói nhiều về quyền bình đẳng giửa nam và nữ
rằng người đàn ông cần quan tâm chia sẻ giúp người phụ nữ đặc biệt là mọi việc
nội trợ trong gia đình. Nhưng tiếc rằng đó chỉ là sự hô hào chẵng bao giờ có
được như mong muốn, người phụ nữ vẩn phải chịu thiệt thòi.
Vậy
thì vì sao đã có biết bao giấy bút nói về bình đẵng cả trăm năm qua mà đến nay
dường như vẩn nguyên là vậy? Vấn đề là: Căn nguyên của cái gọi không bình đẵng
ngày nay lại xuất phát từ bản năng di truyền giới tính qua đấu tranh sinh tồn.
Chức năng giống cái được phân định chính là sinh đẻ nuôi dạy con coi sóc hang
ổ, giống đực chiến đấu với kẻ thù bảo vệ lãnh địa săn bắt hái lượm nuôi sống
gia đình. Từ cấu trúc hình thể cho đến thể hiện ở tính cách thì giửa giống đực
và giống cái đã không lẩn vào đâu được đã nói lên điều này Cho dù xã hội
loài người có phát triển đến đâu đi nửa thì không thể xóa đi cái bản năng gốc
di truyền vốn đã được lập trình phần cứng qua suốt hàng triệu năm phát tiển
tiến hóa.
Quan
tâm đến phụ nữ ngày nay đó là điều rất cần thiết nhưng phải bình đẵng theo đúng
nghĩa lại là điều khó có thể thành công.
Lê Văn Thưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét