Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Chuyện về một giấc mơ báo trước



  Ai chẵng có những giấc mơ nào đó rồi sáng ra kể cho người xung quanh nghe để biết cho vui vậy thôi. Đó là chuyện bình thường trong giấc ngủ không ai quan tâm đến nó làm gì. Tuy nhiên lại có những giấc mơ cũng chỉ là chuyện thường tình nhưng sự việc trong ngày lại diễn ra đúng y như giấc mơ đã qua trong đêm. Tôi đã gặp trường hợp lạ lùng như vậy, là người trong cuộc tôi đã hết sức ngạc nhiên có sự thần bí nào đây đã dẩn dắt tôi cùng một số người khác? sau đây là câu chuyện về mơ và thực.
Hình minh họa
    +Chuyện mơ

  Giấc mơ tôi về thăm lại một gia đình mà cách đây hơn 40 năm tôi từng đóng quân ở đó trong thời chiến tranh phá hoại của Mỹ. Đó là đơn vị đại đội 12 pháo binh 130 ly ở trong một làng nhỏ thuộc xã Quảng phương, huyện Quảng trạch, Quảng bình. Đây chính là gia đình ba mẹ của anh em Nguyển Quang Lập và Nguyển Quang Vinh mà sau này là nhà văn, nhà báo, kịch bản phim và Blog nổi tiếng ai cũng biết. Có điều lạ là tôi không phải về thăm chính nơi ngôi nhà tranh vách đất nhỏ ba mẹ Nguyển Quang Lập đến sơ tán thời chiến tranh. Mà giấc mơ lại đưa tôi đến thị trấn Ba đồn vốn là quê gốc của gia đình Nguyển Quang Lập nơi tôi chưa từng đến.
   Tôi vào một ngôi nhà xây khá lớn có nhiều phòng trong đó có những anh em trong gia đình của Lập. Tôi đi vào từng phòng, phòng đầu thì tôi gặp anh Nguyển Quang Mỹ ông ngồi trầm lặng nhìn tôi. (thời ở đó tôi có nghe ba của Lập nhắc đến anh đang học đại học ở Hà nội. Tôi mới biết tên anh Mỹ là qua đọc được một bài đăng trên mạng mới đây). Tiếp đến 2 phòng nửa là 2 anh khác của Lập đang sử dụng những dụng cụ khoa học gì đó (2 anh này trong thực tế tôi không hề nghe nói chỉ giấc mơ cho thấy). Tiếp nửa là phòng Lập và phòng của Vinh. Như vậy tôi gặp lần lượt 5 anh em trong ngôi nhà mà không ai nói ra một câu nào tất cả đều im lặng.
  Sự hiện diện của tôi ở đây dường như tôi là một người quá thân quen hoặc nửa dường như tôi như người vô hình. Sau đó mấy anh em trong gia đình Lập ngồi quây quần lại với nhau họp bàn, còn có thêm 2 người nào đó có lẻ bà con họ hàng đến. Lúc này tôi cảm thấy mọi người đều bận nên nghỉ cần phải quay về thôi. Đường về nhà thì rất xa tôi nhìn đồng hồ thấy vào khoảng 4 giờ chiều liền nghỉ bụng trở về đến nhà là trời vừa xẩm tối đây.
   Khi tôi ra về thì Lập đi ra theo để tiển lúc này mới xuất hiện sự đối thoại. Tôi nói với Lập: - Anh vẩn thường tìm đến Bolapquechoa –thực tế tôi hay vào intenet. Bỗng thấy Lập đi lại như người bình thường tôi liền nói tiếp: -Sao nay thấy Lập đi lại bình thường không phải nghe nói Lập đã có lần bị tai nạn à?-Việc này thực tế tôi đã có dịp thấy Lập đi tập tểnh trong một phóng sự truyền hình nhiều năm về trước. Lập trầm ngâm trả lời: - Anh chưa biết à, chưa biết à… giấc mơ kết thúc tại đó.

+Chuyện thực
    Sáng sớm hôm đó thức dậy một ý nghỉ trong đầu là vì sao giấc mơ lại có sự diễn biến tưởng y như thật. Tôi đã định gửi email cho Bọ Lập về giấc mơ sao ngồ ngộ lạ lạ hiếm gặp này. Nhưng rồi buổi sáng tôi chưa thực hiện, thì có một người bạn gọi điện thoại hẹn đến nhà chơi. Ngay chiều hôm đó tôi đến nhà bạn ở Tp Đồng hới cách nhà tôi khoảng trên 10km. Trong cuộc gặp theo như lời hẹn thì ngoài tôi ra sẻ có 5 người là bạn bè thân quen. Nhưng khi vào cuộc lại có thêm 2 người mà tôi không hề quen biết. Thực ra trong số 5 người này có bạn ở xa lâu ngày mới có dịp về ghé thăm gặp gở.
   Khi vào tôi ngẩu nhiên ngồi gần với 1 trong 2 người khách mà tôi không quen. Tôi hỏi chuyện xã giao, qua câu chuyện thì ra anh là chủ tịch xã Quảng phương huyện Quảng trạch có tên là Lâm. Làm tôi nhớ ngay lại kỹ niệm hơn 40 năm về trước nơi đơn vị pháo 130 ly của tôi ở đó. Tôi liền hỏi anh cái thôn gì có rặng cây trâm bầu nơi đơn vị pháo của tôi trú quân ở đó. Anh liền nói ngay:  -Đó là thôn Đông dương chính tôi là người ở đó. Nhà tôi là nơi bếp của đơn vị pháo binh. Tôi liền ồ lên: -Trời đất Đông dương! vậy mà mấy chục năm nay tôi không sao nhớ nổi cái tên thôn Đông dương quen thuộc nơi tôi đóng quân đó. -Vậy thì anh chắc biết Nguyển Quang Lập, Nguyển Quang Vinh? Tôi hỏi. Lâm nói: - Nhà các anh chỉ ở cách nhà tôi một quảng ngắn, cha tôi hồi đó là chủ nhiệm HTX. Đúng rồi tôi nhớ hồi đó từ nhà Lập đến lấy cơm ở nhà bếp đơn vị rất gần thôi.
   Thế là 2 chúng tôi hàn huyên chuyện trò không dứt cứ thay nhau mà hỏi và trả lời. Tôi thì hỏi về những kỷ niệm xưa nơi đóng quân, còn anh Lâm chủ tịch xã thì hỏi về một nhân chứng bất ngờ hiếm hoi từng là đơn vị pháo binh đóng quân tại xã nhà đã từng bắn cháy bắn bị thương nhiều tàu khu trục Mỹ thời chiến tranh phá hoại.
  2 chúng tôi quên cả thời gian còn tôi thì quên hẳn mục đính chính đến đây để gặp gở chuyện trò với các bạn bè. Như thể cuộc gặp mặt này chính là dành cho tôi và anh Lâm chủ tịch xã Quảng phương đến để chia sẻ trao đổi với nhau.
   Cuối cùng các anh em bạn bè quần tụ bên mâm cơm nâng cốc chúc mừng sự gặp mặt. Tôi chỉ kịp nhấm nháp chút ít rồi nhìn đồng hồ đã đến 18 giờ. Tôi đề nghị xin về trước vì không quen đi đường về tối. Rồi tôi lên xe máy, về đến nhà thì trời cũng đã sẩm tối.
   Đến nhà lúc này tôi mới liên hệ về giấc mơ của đêm qua và sự việc diễn ra của chiều hôm nay. Có nhiều sự trùng khớp lạ lùng: Mơ đến thăm nhà Lập -Thực chính là gặp chủ tịch xã Quảng phương; Mơ đến nhà Lập gặp 5 anh em có thêm 2 người khác - Thực gặp 5 người bạn có thêm 2 người khách; Mơ gặp anh em nhà Lập không ai nói một lời, thực đến để gặp bạn mà hầu như không trò chuyện với bạn chỉ chuyên chú chuyện trò với 1 người không quen biết. Mơ và thực trước khi tôi quay về nhà đều có cuộc quây quần tụ hội; Tôi đều xin về trước và về đến nhà đều là xẩm tối. Chủ đề chính qua giấc mơ và chuyện thực đều xoay quanh sự việc hơn 40 năm trước kỹ niệm về một nơi đóng quân.
   Trong đời tôi không phải chỉ gặp mổi giấc mơ kỳ lạ đó mà còn có một lần nửa cách đây đã rất nhiều năm mà vẩn không quên. Tuy nhiên giấc mơ lại hết sức ngắn gọn và đơn giản. Đêm đó tôi mơ gặp một người bạn nữ bị chảy máu răng người bạn đó liền lấy chiếc khăn mùi xoa gấp hình vuông có màu trắng bịt lên miệng. Sáng ra tôi có công việc đến nhà một bộ phận khác thì gặp ngay bạn nữ tôi đã mơ trên cũng có ở đó. Kỳ lạ thay bạn cũng đang cầm chiếc mùi xoa gấp vuông màu trắng đang cố bịt lên miệng. Thốt nhiên như lẩn lộn giửa mơ và thực tôi tỏ ra lo lắng liền hỏi: -Em bị răng chảy máu à, có sao lắm không? Người bạn nhìn tôi ngạc nhiên bỏ chiếc khăn ra: - Em có gì đâu sao anh lại hỏi vậy. Tôi nhận ra ngay sự ngớ ngẩn của mình, thật xấu hỗ phải đánh trống lãng.
     Tôi vẩn được nghe kể về những giấc mơ thần tiên, nhiều linh ứng từ giấc mơ thành vinh hiển hay là tai họa lớn… Giấc mơ của tôi không thuộc vào loại đó chỉ là chuyện đời thường như vốn vẩn diễn ra. Nhưng giấc mơ đó của đêm hôm nay lại ứng ngay với sự việc của ngày hôm sau thì đây là điều không dể gì có thể lý giải. Sức mạnh huyền bí nào lại có thể tác động sắp đặt diễn biến chuổi sự việc, trùng hợp với giấc mơ đã hiện ra trước đó? Tôi nghỉ đây thuộc cái lĩnh vực đã nằm ngoài tiềm năng của con người, lại càng không thể là giác quan thứ 6.
   Chỉ có thể là sức mạnh siêu nhiên nào đó tác động lên đối tượng một số con người làm theo sự sắp đặt nhất định. Chính người đã có trước giấc mơ cũng không ý thức được mình khi đã được hóa thân vào sự kiện. Câu chuyện về giấc mơ báo trước này tôi nghỉ rằng sẻ góp thêm dẩn chứng về những bí ẩn mà chúng ta chưa thể giải mã được.

Lê Văn Thưa